Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
Em đâu có bảo là em thổi đông ra đông mà thu ra thu, trình của em chưa đạt đến mức đấy. Ý em chỉ là ở trong Nam mùa đông ...... đâu có lạnh, nên cái cảm nhận của người trong Nam và người ngoài Bắc về mùa đông cũng khác nhau.
Bài sáo thổi vào mùa nào thì cũng đâu có quan trọng đâu nhỉ, bài GMT đấy em thổi tháng 6 năm 2006, nóng chết bà.
Báo cáo bác rùa, em thổi bài này vào khoảng đầu tháng 7, lúc chưa offlne tiễn Xuân sầu đời đi Sing, lúc đó là mùa hè mà cũng không có mưa để thấy lạnh.
Báo cáo cha kiến: đúng là trong đây chỉ có 2 mùa mưa & nắng, và chỉ mưa vào khoảng tháng 10 trở đi mới có thể thấy lạnh thôi. Tui và bà chị tui cũng chưa trải qua 4 mùa rõ rệt của miền Bắc, nên có lẽ cứ thấy lạnh là nhớ tới mùa đông.
Bổ sung thêm: bà chị bả còn nói thấy buồn buồn nữa trên kia quên nói.
Tui thấy cái đoạn lướt ngón cuối của bài GMT này dùng để diễn tả tâm trạng phẫn uất rất đã ! Bữa tui có bất mãn một chuyện, nhân lúc thổi bài này dồn hết cục tức thổi vào cái đoạn cuối, kết bài phải nói là nhẹ cả người. <--- (mấy bác đừng liên tưởng tới chuyện đại - tiểu kia)
Em bó tay với bác Ninja:D, thổi sáo mà bất mãn thì làm sao thanh thoát được, nhất là bài buồn nữa, phải có tâm trạng( tâm bệnh), chứ bực tức rồi còn chuyện đó đó...thì đâu còn ý nghĩa. Bác thổi mà chị bác cảm thấy hơi lạnh là được rồii, có hồn rồi,hehhe.
Cám ơn Kirhin, bác Lee, bác Rùa, đã nói nhiều về bài này, nhưng cuối cùng cho em hỏi là làm sao thổi bài này cho có hồn( đừng nói em đợi trời mưa rồi lá thu rơi mới đem ra thổi:D), thổi sao cho nó mượt mà, thanh thoát buồn bã là được( ý em là về kỹ thuật đó)
Trang nhà : http://tanduy.tk/
Gương mặt Damsan.net
Diễn đàn Saxophone
Bac' mucdong` dung` lo gi` ca~,voi' tui ai bit' thoi~ sao' la` dều hay cã à,với lai. bac' co' dức tinh' hêt' sức đep"đam mê và khỗ luyên."
bac' cứ tâp. nhieu` bai` dễ sau này tư. nhiên tiến bô.
bac' găp. gơ~ ban. be` nhieu` de~ hoc. hõi kinh nghiem,ngoai` ra thay' ban. co' bai` gi` hay thi` tap. cung`
Ma` tui thây' 2 bai` tinh` xua nghia cu~ tuy don gian~ nhung neu' sữ dung. n` ki~ thuat thi` cung~ hay lam' day'
bac' cứ tư. tin vao` bãn than nhé.XChúc bác thành công!nam moi hanh phúc
nghe và gặp bác Mucdong, rồi tui cũng sinh ra một ý nghĩ. là ko phải ng thổi sáo ko hay ko tiến, mà có thể do còn bị kẹt đâu đó mà thầy ko thấy, nên ko thể giải toả cho trò. Thầy Hùng thì tui có biết, còn cách tập sáo tại LĐ thì tui cũng có chứng kiến. Nói chung là tui trình còi ko dám nhận xét càn, nhưng nếu so sánh với số giờ bác Rùa tập trong 1 ngày (ngay cả tui ngày xưa còn sung sức là ~4g/ngày) thì tập như vậy còn quá ít.
Cái hăng hái đó ko phải là do mình cố gắng mà đc, mà phải đc động viên từ một nguồn vui. ít nhất là cũng thấy mình tiến bộ từng ngày thì mới dám vùi đầu vào tập. Nếu lỡ bị kẹt một hai ngày - tuần ko tiến thì sẽ có nguy cơ đổ vỡ --> chán. Mà muốn tránh thì phải có bạn hay thầy (hoặc ai đó) động viên.
Nếu bạn Mucdong sau khi đã qua nhiều sư phụ và sư huynh, mà ko tìm ra nguồn động viên, thì thử hôm nào qua nhà tui xem. Tui chắc là ko có gì để học, nhưng hy vọng tui sẽ tìm ra cho bạn chỗ kẹt, để bạn thoát ra mà đi tiếp.
Đạt được tuyệt đỉnh công phu: thổi sáo ko cần sáo!
[URL=http://www.facebook.com/karmalaw.net[/url]
chuthoong:thoòng tui mới đến đầu giai đoạn 2 thì gặp ngay cha nội Leehonso nên đâm ra có hứng với việc chế tạo sữa chữa hơn là thổi, hic vì chế tạo thì dễ chứ thổi thì khó quá hic hic, đây theo các giai đoạn của bác mà tính thì gọi là đi rẽ sang lối khác đấy.
em cũng giống bác thồng kà kà !nhưng khác bác o chỗ lèm séo cũng bị nghe chửi mà thủi séo cũng bị nghe chửi!hồi đi học thì chui lên trường ngày được vài tiếng luyện công....kkukuuku!vì thế đến bây giờ vẫn đậm chân tai chỗ