Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
Chú Tân phát triển dòng tiêu dễ làm, dạy những bài dễ thổi, có sheet nhạc, có video. Các bạn còn không mau làm theo !
Chất lượng tiêu nhựa và tiêu Inox như vậy là cao đấy Chú ơi. Tiêu nhựa dễ thể hiện tình cảm, dễ tạo hiệu ứng âm thanh sâu lắng hơn tiêu trúc.
Đạt được tuyệt đỉnh công phu: thổi sáo ko cần sáo!
[URL=http://www.facebook.com/karmalaw.net[/url]
Con Cảm ơn chú Tân đã post nhạc phổ lên
Không có thời gian bây giờ mới cảm ơn chú được
Gọi nắng trên vai em gầy…
Mỗi lần nghe bài này tôi lại hình dung ra một cô nữ sinh mặc áo dài trắng, hai tay ôm cặp trước ngực, ống tay áo xắn lên, tóc dài hơi quá vai một chút, tính cách có chút gì vừa nhí nhảnh, vừa khoan thai… đang đi trên con dường đầy nắng của buổi trưa, từ trường về nhà cùng vài cô bạn khác…. Không hiểu sao tôi chỉ thấy cô này.
Nhưng xuất xứ của nó lại khác : màu trắng là màu của dạ lý hương…, mà dạ lý hương chỉ thơm vào ban đêm…. Thế mới biết âm nhạc gây những xúc cảm mạnh mẽ nhường nào, nó đưa trí óc người ta bay bỗng, theo những khung hình lãng mạn…
Sau đây là bài viết của cố nhạc sĩ Trịnh Công sơn về bài Hạ trắng :
“Ở Huế mùa hạ, ve kêu râm ran trên những tàn cây như một giàn hợp xướng và nắng nóng oi bức như địa ngục. Thêm vào đó còn có gió Lào. Vừa tắm xong là người đã ướt đẫm mồ hôi. Bao nhiêu nhiên liệu tích lũy trong cơ thể đều tan ra thành nước. Những đồ vật và áo quần cũng có cảm giác như vừa rút trong lò lửa ra. Những mặt đường gần như bốc khói với nhiệt độ 42 - 43 độ. Có một mùa hạ năm ấy tôi bị một cơn sốt nặng, nhiệt độ trong người và bên ngoài bằng nhau. Tôi nằm sốt mê man trên giường không còn biết gì.
Và bỗng có một lúc nào đó tôi cảm thấy hương thơm phủ ngập cả căn phòng và tôi chìm đắm vào một giấc mơ như một cơn mê sảng. Tôi thấy mình lạc vào một rừng hoa trắng thơm ngào ngạt, bay bổng trong không gian đó. Đến lúc tỉnh dậy người ướt đẫm mồ hôi và tôi nhìn thấy bên cạnh giường có một người con gái nào đó đã đến cắm một bó hoa dạ lý hương trắng rất lớn. Chính cái mùi thơm của dạ lý hương đã đưa tôi vào giấc mơ kia. Giấc mơ trong một mùa hạ nóng bức. Trong vùng tôi ở, quanh đó chỉ có một nhà duy nhất trồng dạ lý hương nên tôi biết ngay người mang hoa đến là ai.
Sau một tuần lễ tôi hết bệnh. Nghe tin bố người bạn đang hấp hối tôi vội vàng đến thăm. Ông chẳng có bệnh gì ngoài bệnh nhớ thương và buồn rầu.
Câu chuyện rất đơn giản. Hai ông bà đã lớn tuổi thường nằm chung trên một sập gụ xưa. Cứ mỗi sáng bà cụ thức dậy sớm và xuống bếp nấu nước sôi để pha trà cho ông cụ uống.
Một buổi sáng nọ, cũng theo thường lệ, bà cụ xuống bếp bị gió ngã xuống bất tỉnh và chết. Mấy người con ở gần đó tình cờ phát hiện ra và đưa bà cụ về nhà một người để tẩm liệm. Sau đó chôn cất và giấu ông cụ. Tất nhiên, khi ông cụ thức dậy hỏi con, mẹ các con đi đâu rồi, thì họ trả lời là mẹ sang nhà chúng con để chăm sóc mấy cháu vì chúng bị bệnh.
Vài ngày sau vẫn chưa thấy bà về ông mới trầm ngâm hỏi các con có phải mẹ các con đã chết rồi phải không. Lúc ấy mọi người mới khóc òa lên.
Từ đó ông nằm trên sập gụ một mình cơm không ăn, trà không uống cho đến lúc kiệt sức và đi theo bà cụ luôn. Câu chuyện này ám ảnh tôi một thời gian. Và sau đó tôi kết hợp giấc mơ hoa trắng mùa hạ với mối tình già keo sơn này như áo xưa dù nhầu cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau để viết nên bài Hạ Trắng. “Gọi nắng trên vai em gầy đường xa áo bay Nắng qua mắt buồn, lòng hoa bướm say Lối em đi về trời không có mây Đường đi suốt mùa nắng lên thắp đầy Gọi nắng cho cơn mê chiều nhiều hoa trắng bay Cho tay em dài gầy thêm nắng mai Bước chân em về nào anh có hay Gọi em cho nắng chết trên sông dài. Thôi xin ơn đời trong cơn mê này gọi mùa thu tới Tôi đưa em về chân em bước nhẹ trời buồn gió cao Đời xin có nhau dài cho mãi sau nắng không gọi sầu Áo xưa dù nhàu cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau Gọi nắng cho tóc em cài loài hoa nắng rơi Nắng đưa em về miền cao gió bay Áo em bây giờ mờ xa nẻo mây Gọi tên em mãi suốt cơn mê này.
Cảm ơn chú Tân nhiều lắm.
Số lượng bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn mà con nghe, thực sự đếm được trên đầu ngón tay. Trong đó hạ trắng là bài con thích nhất.
Tuy vậy con vẫn nói rằng dòng nhạc con thích nhất là nhạc Trịnh, vì chừng ấy bài thôi đã làm con ngây ngất. đắm chìm vào mỗi bài là bao nhiêu cảm xúc. Tưởng như không dứt ra được. Cứ nghe nhạc là con muốn nghe những bài đó, nên số lượng bài nghe rất ít. Và kiến thức về cuộc đời, cũng như xuất xứ các bài hát của Trình Công Sơn con cũng không có nhiều.
Mỗi lần nghe đâu đó vang lên một ca khúc, thấy lòng mình như hoà theo, trải dài không dứt theo từng giai điệu, biết rằng đó là nhạc Trịnh Công sơn, để rồi từ đấy thêm một cảm nhận, thêm một bài hát hoà hợp với mình. Tất cả những bài của Trịnh Công Sơn mà con biết đều đến với con như thế.
Mỗi lần nghe hạ trắng, con như ngửi thấy không khí của những ngày hè 2007. Những buổi chiều đầy nắng, nhớ bóng cây trứng cá mới lớn gần nhà. Tất cả sao êm dịu, da diết quá.
Động tiêu và cây sáo chú thổi mỗi cây có một cung bậc khác nhau nhiều hơn. ĐỘng tiêu sâu lắng, êm dịu. Còn nghe sáo có gì đấy da diết, khắc khoải..
Đang là mùa đông, mà hôm nay trời Hà nội lại tràn ngập nắng như mùa hè
Gọi nắng....trên vai em gầy đường xa áo bay.......
Trang nhà : http://tanduy.tk/
Gương mặt Damsan.net
Diễn đàn Saxophone
đông tà ơi pót lại dc hem? seo hem thấy j` cả? hy hy chú Tân nghệ sĩ quá'.dịch quãng 4. not' đầu tiên la` nốt Fa2 hả chú?
saotruc:Con cũng thích nhạc của Trịnh Công Sơn lắm, ngày xưa thường nghe nhạc của ông lắm. Từ khi nghiên cứu nhạc TQ thì không còn thời gian để nghe nhạc của ông thường nữa. Cũng thích thổi mấy bài của ông, nhưng mỗi lần thổi đều cảm thấy không hay, không diển tả được những tình cảm trong đó. Chắc là trái tim hình vuông rồi (câu này chôm của chị Đoan Trang)
Nếu trái tim hình vuông thì kêu cha Saonhua mổ ra nắn lại . Ko thôi kêu chị Rùa xoa bóp lòng ngực cho nó thành hình đàng hoàng .
Nhạc trịnh hay thật mà em nghe nhìu bài không hỉu gì hết nên cũng hiếm nghe .
Trúc,nứa , nhựa , cao su , inox , đồng , thiếc ..... em đang làm cây Thạch Anh trong suốt . . khi nào làm xong cũng thử thu 1 bài để test sáo .
Phải chi có 1 cái ổng ngọc cẩm thạch đem là Đông Tà Ngọc Tiêu chắc đẹp lắm .
tui nghĩ là cây này tone C ,mà nói chung nghe tuyệt,ah,ai có nick chú tân cho xin nha
Cây tiêu đó là cây đô.
Tiện thể, xin post lại bài Hạ trắng đã dịch giọng về cung rê thứ, để các bạn mới tập tham khảo.
nếu làm 1 cây tiêu bằng ống dẫn nước PVC 27 dc không ạ??
yahoo: khongphailoi_th@yahoo.com.vn
sđt 01642605627
đầu bít cây tiêu thì dùng cái gì để bịt nó lại vậy chú ạ