Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
Không hiểu bác rùa thổi hết bài hay là dạo đầu thôi??Hết bài cũng hơn 3 phút!
Kiểu đánh phủ đầu này không phải ai cũng làm đc như bác . Vả lại em không biết bác rùa mua lâu thành mối ruột mới đc đối xử vip hay là do bác chụp mũ cô ấy trước nên cô ấy hoảng ??
Bà cô này nghe nói là em vợ thầy TTT.
Không đánh phủ đầu như lão rùa được thì dùng chiêu của lão lee: cầm cây nào hàng mắc mắc như tiêu LA trầm hay cây sáo 150k hay cái gì đó đại loại... thổi thử lướt vài nốt từ thấp lên cao, lượn từ cao xuống thấp, rồi giả bộ trợn trừng mắt, cầm cây tiêu đưa ra xa, ngó chăm chú, nhìn săm soi, xoay tròn nhìn đủ hết các mặt, rồi "hót" dzới cổ: "Cây LA này âm sắc hay quá !" mặc dù tiếng nó có dở tệ đi nữa ! hehe
Cầm cây nào lên cũng nói tương tự, nịnh 1-2 lần dzậy, bảo đảm lựa thoải mái, thử hết nhạc cụ của tiệm cũng được, xá gì cây clarinet gỗ đó...hehe... Nhưng mà lựa xong thì mua cái gì đó nha, không thôi là ôm đầu máu (tui hổng chịu trách nhiệm về tổn thương khi áp dụng chiêu này à !)
Trang nhà : http://tanduy.tk/
Gương mặt Damsan.net
Diễn đàn Saxophone
....
Em chưa có dịp vô đó nên không biết , nhưng nếu thật như lời kể thì đúng là quá đáng .
Có thể người ta chưa rành thổi tiêu thật , người ta muốn mua để tập thì cũng có quyền thổi thử vậy . Làm như vậy là chơi người ta 1 cú quê quá rồi làm sao mà người ta mua nữa . Có khi khách hàng bị 1 lần sẽ mang tâm lý ái ngại khi tới những tiệm khác ---> ko dám mua ---> ko tập ---> số người đến với sáo tiêu sẽ chẳng thể tăng .
Những người sành sõi thì lại ân cần tiếp đón . Vậy sành mới đc mua còn ko sành thì chỉ là phí thời gian của bả hay sao ? Nếu ko có những người không sành bây giờ thì làm sao có những người sành sau này .
saotruc: Có lần tui ghé tiệm nhạc cụ của ông trên đường Võ Thị Sáu. Cách đây cũng 6 năm rồi. Tui móc trong tui ra cây sol cao, chơi một đọan cách chim tự do. thế là ổng kéo tui lại ngồi nói chuyện mấy tiếng đồng hồ, ra về tui mua một sợi dây đàn bầu 2 nghìn.
Ủa , vô tiệm người ta lấy nhạc cụ của ....mình chơi mà cũng lành lặn hả anh saotruc Sao giống vô tiệm phở lấy hộp cơm ra ăn , kêu 1 ly trà đá qúa =))
Không thể dùng cái đúng để bào chữa cho cái sai được
1. Nếu ở hàng đó đúng là bán sáo của các thầy làm thì khả năng nốt sai nghe được bằng tai rất khó, còn nếu sai rành rành ra thì còn lâu các thầy mới cho xuất xưởng. Ví thử như anh Lee, anh MHM, anh thoong, chú Tân làm sáo mà thấy sai mất mấy nốt lại chẳng đè ngửa nó ra mà chọc thêm vài lỗ đặng rèn thêm tay nghề (rồi sau đó ỉm đi), còn lâu mới đưa ra cho người khác xem ấy chứ (tất nhiên sau n chiếc như thế thì những chiếc về sau sẽ được đem ra khoe/tặng/bán cho anh em damsan ngay)
2. Bạn nào nói tập bằng sáo dỏm cho đỡ xót tiền là không đúng. Theo tớ, người mới tập nên nhờ người có trình độ chọn hộ sáo chuẩn, chứ tập theo sáo sai về sau biết đằng nào mà sửa. Còn như bác nào cao thủ muốn kiếm vài cây sáo có nốt Si1 và nốt thoát hơi lơ lớ lên giảm 1/4 để tìm cảm giác lạ thì không nói làm gì
3. Nói chung tớ cũng không ưa mấy bà cô không biết chơi nhạc mà cứ đứng bán hàng lắm. Tớ thì cũng chưa có nhiều kinh nghiệm trong việc chọn sáo (vì mới có cây sáo đầu tiên cách đây 6 tháng), nhưng chuyện bi hài thì cũng có kha khá. Ví dụ thế này, có một lần đi mua sáo tớ đứng chọn một hồi lâu, cuối cùng thì lấy 1 chiếc 10 lỗ 120k ở cửa hàng Hiến Liên (gần nhạc viện Hà Nội), thế là bà cô trông hàng đon đả lắm, khoe là sáo của nghệ nhân 40 năm trong nghề làm (tớ hỏi tên là gì thì giấu, bảo là bí mật), rồi chỉ chỉ trỏ trỏ vài chiếc bám bụi bảo tớ thử xem sao. Đến hôm sau tớ lại ra đúng hàng đó chọn 1 chiếc 6 lỗ trong đám bám bụi, chọn miết chưa có chiếc nào ưng ý đã bị bà cô đấy đuổi khéo "thôi cháu ơi, có 15k 1 chiếc mà cháu chọn mãi thì thôi đi, cái nào chả giống cái nào", tớ nản luôn, đành nín lặng mà cầm lấy 1 chiếc rồi về (À, chú thích thêm là sáo 15k ở hàng này tớ thấy chất lượng hơn sáo 30k ở các hàng xung quanh đấy, cho nên ko vì bà cô dở người ấy mà không quay lại mò thêm vài chiếc)
Ví thử bà cô này có là vợ của nghệ nhân 40 năm trong nghề thì tớ vẫn thấy không có lý do gì để không "ghét ra mặt"
Tui nói chuyện này mục đích là phàn nàn thái độ của cô ấy (Nói thẳng) . Cho anh em nào đi mua gặp chuyện na ná vầy rút kinh nghiệm ;phải sử dụng chiêu nhưng anh rùa hay anh lee.
Tuy nhiên cũng thông cảm là cô là em vợ thầy Tùng, gặp toàn dân thứ dữ. Hạng cùi mía cô không thèm để mắt cũng phải.
kmath:cho nên ko vì bà cô dở người ấy mà không quay lại mò thêm vài chiếc)
cho nên ko vì bà cô dở người ấy mà không quay lại mò thêm vài chiếc)
Bác này nói chí lý.
Tui dù phàn nàn việc này nhưng không hẳn tui ăn không được thì đạp đổ. Tui vẫn còn muốn quay lại tiệm thầy Trung để ngâm cứu (nói văn vẻ chứ thực ra là mua) 1 vài thứ mà dịp trước chưa kịp...
Chỉ tiếc 1 cái là không thổi được bài nào nhanh như bác rùa vì hầu hết thời gian là cầm tiêu.
híc sáo của các thầy bán ai dám nói sai, thoong tui mắng àh! tui từng thử qua của nhiều thày, Thày Phổ, thày Lê Thái Sơn, Bùi Công Thuyên, ( ngoài HN ) thày Hải Dương , Xuân Mai ( Nha Trang ) thày Trung ( SG ) đều chuẩn he he ...trong trường hợp đo lên thấy ko đúng thì..ấy là do hơi của mình ko giống như của mấy thày vậy he he he...
ở Nha Trang cũng có 1 tiệm có cô bán hàng chua y chang, vô hỏi thì cô kêu: mua thì lấy cho coi.,ko thì thôi! lấy coi xong mà ko mua là y như rằng ăn chửi hic hic... Thoong tui bị 1 lần , cắn răng mua 1 cây, xong lần sau đi qua cũng ko dám nhìn hic hic hic.
.........
á cái cây này mấy năm qua mà tui vẫn còn giữ, vì cái tone của nó phải nói là hơi kì: Sol giáng trầm hơi cao! he he he, bó chíu!
.................