Đam San .Net
Diễn đàn yêu âm nhạc và nhạc cụ dân tộc Việt Nam


Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012.
BQT.

Khai trương topic Cổ Học Tinh Hoa

rated by 0 users
This post has 63 Replies | 2 Followers

Top 75 Contributor
cầm sư cấp 2

branchtell:
Có cái này lạ lắm nha . Sâu ko đục cây thì cũng đc đi, cùng lắm ăn cỏ ăn lá . Nhưng trùng( mấy con kim,đũa,sán) nó ko ký sinh trên vật thì làm sao đây,ko lẽ bắt nó uống nước lã mà sống :-s .

Trùng ở đây là loại trùng đục thân cây.không phải mấy con giun . sán đâu bạn. 

Còn mấy con gun sán kia khi mà ký sinh trên thân con vật chủ. Nếu như để vật chủ chết thì nó cũng chẳng còn. Nói xa hơn là con người chúng ta ký sinh trên trái đất này. Nếu như hủy diệt môi trường thì coi như chúng ta hủy diệt vật chủ và chính bản thân cũng chẳng còn.

Hì. cái này thì hơi lạc vấn đề qua mối trường. Nhưng dẫu sao cũng minh chứng cho việc mấy con giun. sán ký sinh đó mà

NHẬT MỘ HƯƠNG QUAN HÀ XỨ THỊ YÊN BA GIANG THƯỢNG SỬ NHÂN SẦU
Top 50 Contributor
cầm sư cấp 2
Thì đó , ý em là mấy con giun sán nó ko ký sinh thì nó cũng chết đói . Ăn cũng chết ko ăn cũng chết =) .
Top 75 Contributor
cầm sư cấp 2

branchtell:
Thì đó , ý em là mấy con giun sán nó ko ký sinh thì nó cũng chết đói . Ăn cũng chết ko ăn cũng chết =) .

Ăn cũng chết. Không ăn cũng chết. Quan trọng là ăn như thế nào để không phải chết. Ở đời thường có nhũng việc khó trọn vẹn đôi đường là vậy.

Quan trọng là biết làm cách nào để khỏi chết như con giun, sán kia. Có ăn thì ăn vừa vừa và đừng hại đến vật chủ. Khi vât chủ chết thì thân cũng chẳng còn. Chuyện này làm nhớ tới câu chuyện :

Một hôm Trang Tử cùng học trò đi chơi ở trong núi. Thấy một cây to, cành lá rườm rà, có người đốn gỗ, chống búa đứng ở bên, mà không chặt.
Trang Tử hỏi: Sao không chặt cây này thế?
- Người đốn gỗ đáp: Cây này tuy thế mà gỗ xấu không dùng được việc.
Trang Tử nói: Cây này chỉ vì không ra gì mà sống lâu được mãi.
Ra khỏi núi, Trang Tử vào chơi nhà một người quen. Chủ nhà vui mừng, bảo đầy tớ đem chim nhạn làm thịt.
Trang Tử hỏi: Một con gáy được, một con không gáy thì làm thịt con nào?
- Chủ bảo: Làm con không gáy.
Hôm sau, học trò hỏi Trang Tử rằng:
Cái cây ở núi vì bất tài mà sống lâu, con nhạn ở nhà chủ vì bất tài mà phải giết chết. Giá như tiên sinh thì xử vào địa vị nào?
- Trang Tử cười, rồi nói: Ta xử vào trong cái khoảng tài và bất tài. Như vậy, thì tránh khỏi tai nạn, song chưa phải kế vẹn toàn. Chỉ những bậc đạo đức cao xa, không quản khen chê, lúc như rồng, lúc như rắn, không hẳn rõ ra tài hay bất tài, lúc lên, lúc xuống, chỉ cốt lấy đức hóa làm mực, siêu việt cả muôn vật, tuy là người mà lại khác người... Những bậc như thế, thì còn gì lụy đến thân được!
Còn thói đời thường tình nào có thế? Hợp với người, thì có lúc lìa; làm nên việc, thì có người chê; ngay thẳng thì bị đ
è nén; tôn trọng thì bị chê bai, thì có kẻ phá; giỏi thì có kẻ ghen; không ra gì thì thiên hạ khinh bỉ... Nhân tình như thế, làm thế nào được? Thương ôi! Các ngươi nên ghi lấy:
"Chỉ có đạo đức mới khỏi lụy mà thôi."

NHẬT MỘ HƯƠNG QUAN HÀ XỨ THỊ YÊN BA GIANG THƯỢNG SỬ NHÂN SẦU
Top 500 Contributor
trung cấp cầm thủ
tieukiemgiangho:

 

Một hôm Trang Tử cùng học trò đi chơi ở trong núi. Thấy một cây to, cành lá rườm rà, có người đốn gỗ, chống búa đứng ở bên, mà không chặt.
Trang Tử hỏi: Sao không chặt cây này thế?
- Người đốn gỗ đáp: Cây này tuy thế mà gỗ xấu không dùng được việc.
Trang Tử nói: Cây này chỉ vì không ra gì mà sống lâu được mãi.
Ra khỏi núi, Trang Tử vào chơi nhà một người quen. Chủ nhà vui mừng, bảo đầy tớ đem chim nhạn làm thịt.
Trang Tử hỏi: Một con gáy được, một con không gáy thì làm thịt con nào?
- Chủ bảo: Làm con không gáy.
Hôm sau, học trò hỏi Trang Tử rằng:
Cái cây ở núi vì bất tài mà sống lâu, con nhạn ở nhà chủ vì bất tài mà phải giết chết. Giá như tiên sinh thì xử vào địa vị nào?
- Trang Tử cười, rồi nói: Ta xử vào trong cái khoảng tài và bất tài. Như vậy, thì tránh khỏi tai nạn, song chưa phải kế vẹn toàn. Chỉ những bậc đạo đức cao xa, không quản khen chê, lúc như rồng, lúc như rắn, không hẳn rõ ra tài hay bất tài, lúc lên, lúc xuống, chỉ cốt lấy đức hóa làm mực, siêu việt cả muôn vật, tuy là người mà lại khác người... Những bậc như thế, thì còn gì lụy đến thân được!
Còn thói đời thường tình nào có thế? Hợp với người, thì có lúc lìa; làm nên việc, thì có người chê; ngay thẳng thì bị đ
è nén; tôn trọng thì bị chê bai, thì có kẻ phá; giỏi thì có kẻ ghen; không ra gì thì thiên hạ khinh bỉ... Nhân tình như thế, làm thế nào được? Thương ôi! Các ngươi nên ghi lấy:
"Chỉ có đạo đức mới khỏi lụy mà thôi."

Chít em !

Lại múa rìu rồi ! Thôi thì bác cho em một chổ mà học hỏi vậy..Embarrassed Người đời vẫn  nói : "Không sợ dốt,chỉ xợ không biết mình dốt mà thôi " phải không bác .Em không đọc thấy bài này của bác sớm nên ...trật búa rùi . Bị dzì bữa hổm ghé qua thấy cái vụ "cổ nhân" mà em ngao ngán nên không theo dõi tiếp topic , bác lượng thứ ha..

Dăm eo sèo nhân thế chưa phai lòng say mê với đôi ba lần gian dối đời vẫn ban cho ngọt bùi!
Top 75 Contributor
cầm sư cấp 2
tieukiemgiangho:

branchtell:
Thì đó , ý em là mấy con giun sán nó ko ký sinh thì nó cũng chết đói . Ăn cũng chết ko ăn cũng chết =) .

"Chỉ có đạo đức mới khỏi lụy mà thôi."

em không hiểu câu này lắm..

nhưng có điều em muốn hỏi  :' chúng ta lấy cái để làm thước đo cho đạo đức' 

Top 75 Contributor
cầm sư cấp 2

Câu hỏi của bác có lẽ là rất khó trả lời vì chẳng có cái chuẩn mực đạo đức nào rõ ràng cả.

Có thể đối với một nhóm người thì như thế là đạo đức, nhưng một số người thì lại cho là không. Đạo đức hay không đều do trong lòng mình tự hiểu. Chỉ cần sống không có gì hổ thẹn với lương tâm. với trời đất, thì có thể thấy thanh thản và vui vẻ

Trong trường hợp trên. Câu của Trang Tử : Chỉ có đạo đức mới khỏi lụy mà thôi.

Bậc đạo đức là người biết hài hòa , giữ một thái độ trung dung. Không có thái quá, mà cũng không có bất cập. Khi biết mình giỏi thì làm cho thiên hạ cảm thấy mình tầm thường, không ai để ý đến mà ganh ghét, Biết tâm mình thanh cao khi sống giữa cuộc sống bụi trần lại khéo che đây tâm tính của mình để khỏi bị cô lập. Hòa đồng với tất cả mọi người. Đối với người tốt ta không có gần quá mà sinh ra bi lụy, Đối với kẻ xấu ta không nên xa lánh và khinh ghét ra mặt để khỏi sinh lòng thù hận,

Có câu :Nước trong quá không nuôi được cá. Con người thanh cao quá thì khó mà sống giữa dòng đời vẫn đục.

Cho nên chuẩn mực đạo đức ở đây là biết dung hòa mọi sự việc ,đặt mình ở vào giữa cái hay và cái dở. cái giỏi và cái dốt. Khi đó chẳng làm phiền lòng ai thì có thể sống an nhàn vui vẻ.

Kiến thức của tại hạ hạn hẹp nên chỉ biết nói theo suy nghĩ của mình mà thôi. Mong các vị nào có cao kiến thì vào bàn luận thêm để mở thêm kiến thức.

Có câu chuyện này tại hạ cảm thấy cũng rất là hay. post lên mọi người cùng suy ngẫm

Gp Hu- t, Trang t bo:" Phương Nam có con chim tên là Uyên- S, ông có biết không? Uyên- s t bin Nam bay qua bin Bc, nếu không gp cây ngô đng thì không chu đu; nếu không gp ht luyn thì không ăn; nếu không gp nước sui trong thì không ung. Có con chim t đang ra xác chut chết gia cánh đng thy Uyên- s bay ngang, s nó giành miếng ăn nên kêu to lên đ da Uyên- s đng đáp xung. Nay, vì s cái ngôi tướng quc ca ông nước Lương nên ông kêu to lên đ da tôi sao?"

Đọc xong truyện này tại hạ cảm thấy thấm thía quá.Trên đời này có nhiều kẻ tưởng người khác sắp cướp mất cái địa vị ,tài sản quý giá của mình nên khi thấy người ta đến với ý tốt lại nghĩ người ta rắp tâm cướp của mình . Vội vàng kêu to lên cảnh báo....

Than ôi lấy  dạ kẻ tiểu nhân đo lòng người quân tử. Có biết đâu người kia chỉ coi địa vị , tài sản của kẻ nọ cũng như xác con chuột chết hôi thối và rẻ mạc.

 

NHẬT MỘ HƯƠNG QUAN HÀ XỨ THỊ YÊN BA GIANG THƯỢNG SỬ NHÂN SẦU
Top 75 Contributor
cầm sư cấp 2

haahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahah

hahahahahahahahahahaahahhahahahahahahahahaa.

 bác tiêu kiếm ơi ! chuẩn mực đạo đức của xã hội là pháp luật đó bác nói như kiêu của bác mấy thằng ăn trộm , giết người nó đâu thấy có zì hổ thẹn với lương tâm đâu vì thế nó vẫn là người có đức hê hê..đổi mới cách nghĩ đi bác ơi

chọc bác tí thôi.mấy cái này còn phụ thuộc rất nhiều thứ nữa như bác nói hê hê.. 

Top 75 Contributor
cầm sư cấp 1
sicore:

haahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahah

hahahahahahahahahahaahahhahahahahahahahahaa.

 bác tiêu kiếm ơi ! chuẩn mực đạo đức của xã hội là pháp luật đó bác nói như kiêu của bác mấy thằng ăn trộm , giết người nó đâu thấy có zì hổ thẹn với lương tâm đâu vì thế nó vẫn là người có đức hê hê..đổi mới cách nghĩ đi bác ơi

chọc bác tí thôi.mấy cái này còn phụ thuộc rất nhiều thứ nữa như bác nói hê hê.. 

pháp luật không bao trùm hết được đâu, vả lại mỗi thời, mỗi chế độ pháp luật lại khác nhau hết cả. Năm nào mà chả có bổ sung sữa chữa luật...

vd: chuyện loạn luân trong gia đình dòng họ, nếu con gái trên tuổi thành niên cũng có thấy bị pháp luật xử gì đâu! Cái này phải nhờ tới đạo đức mới được... khà khà!

ForQuel'Thala
Top 75 Contributor
cầm sư cấp 2
sicore:

haahahahahahahahahahahahahahahahahahahahahah

hahahahahahahahahahaahahhahahahahahahahahaa.

 bác tiêu kiếm ơi ! chuẩn mực đạo đức của xã hội là pháp luật đó bác nói như kiêu của bác mấy thằng ăn trộm , giết người nó đâu thấy có zì hổ thẹn với lương tâm đâu vì thế nó vẫn là người có đức hê hê..đổi mới cách nghĩ đi bác ơi

chọc bác tí thôi.mấy cái này còn phụ thuộc rất nhiều thứ nữa như bác nói hê hê.. 

Bác này có lẽ bác có tư tưởng cách mạng chính trị rồi. Đọc mấy bài của bác ở trên tôi tổng hợp lại và thấy bác có lý tưởng chính trị  chủ nghĩa Mác. Lê Nin. Tư tưởng Hồ Chí Minh.

Rất đáng hoan nghênh vì đã cố gắng học tập và noi gương theo Bác Hồ vĩ đại.

Nếu bác nói chuẫn mực của đạo đức là pháp luật. cũng đúng. nhưng nó cũng chỉ là một phần rất nhỏ mà thôi. Pháp luật cũng chỉ là vô tình. Con người mới là có tình. và pháp luật cũng do con người tạo ra .

Ở đời có nhiều chuyện người khác cho là đạo đức nhưng sự thật che đậy bên trong thì xấu xa vô cùng.

Có những kẻ ngụy quân tử , Bề ngoài thì tỏ vẻ đạo đức .thiện nhân. Nhưng sau đó là những hành động xâu xa, bại hoại, mà hiện nay pháp luật ko thể làm gì họ. Thế bác có nghĩ là pháp luật là chuẩn mực được không hay chỉ là bức bình phong để kẻ đó lợi dụng và che đậy hành vi của mình.

Những kẻ giết người cướp của có khi nào  những kẻ đó thanh thản như bác nói đâu. Bác nghĩ là những kẻ đó hành động như vậy là cảm thấy thanh thản và không hổ thẹn sao. Vậy là bác sai rồi. Những kẻ đó suốt ngày sống trong lo sợ. sợ một ngày nào đó bị sa vào lưới va hơn thế nữa luôn bị dằn vặt và lo sợ ,Nhưng đã lở phóng lao thì phải theo lao mà thôi. không còn đường lui.

Vậy thì chuẩn mực của đạo đức của cái thiện , cái tốt há chẳng phải là chính lương tâm của mình hay sao.

Chỉ cần mình sống một cách quang minh chính đại. hành sự chỉ cần lương tâm trong sáng, Không phải hổ thẹn trong lòng, với trời đất thì đã quá đủ rồi. Không cần cái danh đạo đức hão mà người đời tranh giành. Đó mới là cái Nhân, cái Đạo sống ở đời .

NHẬT MỘ HƯƠNG QUAN HÀ XỨ THỊ YÊN BA GIANG THƯỢNG SỬ NHÂN SẦU
Top 500 Contributor
trung cấp cầm thủ

Ngũ Liễu Tiên Sinh


 

 

        Ông không rõ người ở đâu, tên họ gì, bên nhà có trồng năm cây liễu, nhân đó mà đặt tên.

        Ông nhàn tĩnh, ít nói, không ham danh lợi. Tính ham đọc sách, lại không cần thâm cứu chi tiết, mỗi lần hội ý điều gì thì vui vẻ quên ăn. Tính thích rượu, nhưng nhà nghèo, không có được thường. Người thân cận cố cựu biết vậy, có khi bày rượu mời, ông lại uống hết, đến say mới thôi. Say rồi thì về, không lưu luyến gì cả.

        Tường vách tiêu điều, không đủ che mưa nắng, bận áo vải thô vá, bầu giỏ thường trống không mà vẫn vui.

        Ông thường làm ăn để tiêu khiển và tỏ chí mình. Đắc thất không màng, cứ vậy trọn đời.

         Khen rằng: "Kiềm Lâu nói: Không đau đáu lo cảnh nghèo hèn, không vội vàng mưu cảnh giàu sang".

                                   Lời nói ấy trỏ vào hạng người như này chăng?

Lời bàn :

  Không biết có bác nào hứng thú với chuyện này không !? Vui thì đánh giá Lão Ngũ  cùng em nhá…..


 

Dăm eo sèo nhân thế chưa phai lòng say mê với đôi ba lần gian dối đời vẫn ban cho ngọt bùi!
Top 500 Contributor
trung cấp cầm thủ
Bùn nhỉ !Sad
Dăm eo sèo nhân thế chưa phai lòng say mê với đôi ba lần gian dối đời vẫn ban cho ngọt bùi!
Top 25 Contributor
cầm sư cấp 3
Alone:

Ngũ Liễu Tiên Sinh


 

 

        Ông không rõ người ở đâu, tên họ gì, bên nhà có trồng năm cây liễu, nhân đó mà đặt tên.

        Ông nhàn tĩnh, ít nói, không ham danh lợi. Tính ham đọc sách, lại không cần thâm cứu chi tiết, mỗi lần hội ý điều gì thì vui vẻ quên ăn. Tính thích rượu, nhưng nhà nghèo, không có được thường. Người thân cận cố cựu biết vậy, có khi bày rượu mời, ông lại uống hết, đến say mới thôi. Say rồi thì về, không lưu luyến gì cả.

        Tường vách tiêu điều, không đủ che mưa nắng, bận áo vải thô vá, bầu giỏ thường trống không mà vẫn vui.

        Ông thường làm ăn để tiêu khiển và tỏ chí mình. Đắc thất không màng, cứ vậy trọn đời.

         Khen rằng: "Kiềm Lâu nói: Không đau đáu lo cảnh nghèo hèn, không vội vàng mưu cảnh giàu sang".

                                   Lời nói ấy trỏ vào hạng người như này chăng?

Lời bàn :

  Không biết có bác nào hứng thú với chuyện này không !? Vui thì đánh giá Lão Ngũ  cùng em nhá…..

 

Em thấy ông trong truyện này là người nửa vời nhưng lại lấp liếm bằng cách gọi đó là tính ưa nhàn. Nói chung người ko ham danh, ko ham lợi thì kó mà khá được.

Top 500 Contributor
trung cấp cầm thủ

Cám ơn bạn Chapi đã ũng hộ ! Còn mọi người thì sao ? Hãy cho Alone biết chủ kiến của mình đi ! Alone cũng phân vân lắm .Trong thời đại thiên về vật chất , kim tiền này , sống như vậy có ổn không ??? Hay chổ nào , dở chổ nào...

À , theo bạn Chapi thì "khá" đã đủ chưa và nên dừng ở đâu?Coffee

Dăm eo sèo nhân thế chưa phai lòng say mê với đôi ba lần gian dối đời vẫn ban cho ngọt bùi!
Top 200 Contributor
đại cầm thủ
tui đọc, chỉ hiểu được là không ham lợi, ham danh thì cuộc sống an nhàn như vậy.  Chứ không biết thêm mục đích của câu chuyện này là gì?

tui thì sống kiểu đó không nổi? thật sự là không thể nào khá nổi,
còn như thế nào thì dừng thì tui tin là không thể nào sát định được.
Top 75 Contributor
cầm sư cấp 2

Cũng thật khó giải thích cho các bạn hiểu. Câu chuyện này tôi cũng rất là tâm đắc. Cũng bày tỏ vài quan điểm để bình luận chơi.

Người xưa khác với người nay. Tư tưởng thấm nhuần Nho giáo. Lão giáo. Trong lòng luôn luôn muốn được an nhàn. vui thú một cuộc sống yên bình không tranh giành danh lợi. Họ quan niệm con người càng tranh giành danh lợi thì càng bị danh lợi làm khổ. Suy cho cùng con người sống để làm gì. Há chẳng phải mưu cầu một cuộc sống vui sướng hạnh phúc đó sao.

Hạnh phúc là như thế nào. Có người cho rằng cuộc sống giàu sang. địa vị tôn quý. đứng trên hàng vạn người như những bậc quyền quý. vua chúa. Có thể hô phong hoán vũ và ngạo nghễ cao ngạo. Đó là hạnh phúc vui sướng.

Còn có những người không ham danh lợi. Muốn một cuộc sống bình yên. an nhàn. Sáng ra bờ suối câu cá. đánh cờ. uống rượu ngâm thơ cùng bằng hữu. Tâm tưởng của họ phóng khoáng .Không mưu cầu tranh đoạt danh lợi. Chỉ mong một cuộc sống như vậy là đủ.

Về hai mặt tốt xấu của hai tư tưởng trên thiết nghĩ các bạn cũng đã biết.

Những người ham danh lợi thì chắc chắn cuộc sống về vất chất rất là đầy đủ . Họ có thừa tiền bạc và địa vị để có thể sống một cuộc sống sung túc. Nhưng cũng chính vì như âậy nên họ luôn luôn lo sợ. Lo sợ một ngày nào đó họ cũng sẽ bị kẻ khác tranh giành cướp đoạt. Ngay cả trong giấc mơ họ cũng mơ thấy ác mộng. Cả đời họ nơm nớp lo sợ cho nên họ càng cố gắng bằng mọi thủ đoạn vươn lên. Đạp đổ kẻ khác để mà nắm quyền.

Cả đời tranh giành danh lợi. Cuối cùng cũng chỉ là nấm mồ hoang.

Còn những người không ham danh lợi. Họ cũng chỉ mong sao sống đạm bạc qua ngày. Không muốn tranh giành với đời. Đối với họ không có gì để mất cả. giống như Ngũ Liễu Tiên Sinh kia.Làm việc cũng chỉ để vui thú và tỏ chí của mình. Không vội cầu danh lợi . Thất bai cũng không có gì là buồn,

Câu chuyện ở đây không phải là khuyên mọi người sống giống như Ngũ Liễu Tiên Sinh. Bỡi vì có muốn là như thế cũng không được.

Chỉ mong sao các bạn có thể nhận ra rằng. Tiền bạc .Địa vị cũng quan trọng. Nhưng quan trọng nhất vẫn là tinh thần. Cho dù ôm cả núi vàng ngủ cạnh mà trong lòng luôn lo lắng sợ hãi thì sống một cuộc sồng như thế có gì hạnh phúc chăng.

Các bạn có thể học phong cách của vị Tiên Sinh kia. Cho dù có thất bại trong cuộc sống cũng chẳng có gì phải thất vọng cả.

Tôi không khuyên các bạn không lo làm việc. Chỉ thích chơi bời và tự cho mình là không màng danh lợi .Chỉ mong các bạn cố gắng làm việc hết mình. Khi gặp thất bại thì nhớ lấy câu chuyện này. Thành bại là chuyện thường trong cuộc sống. Sau một ngày làm việc mệt mỏi. Có thể dành riêng cho mình một khoảng trời tự do. Ở đó ta có thể ngạo nghễ tung tăng trong thế gới không màng danh lợi của mình. Thỉnh thoảng hào phóng mời một vài người bạn vào cùng trò chuyện tâm đắc. Rồi sau đó lại bắt đầu một ngày mới với cuộc sống hiện tại.

Mong các bạn có ý kiến nào hay mình cùng đóng góp. Những điều hay của Cổ Nhân mãi mãi không bao giờ lạc hậu cả. Có thể học tập những cái hay của Cổ Nhân kết hợp với cuộc sống hiện tại. Sẽ giúp chúng ta rất nhiều.

 

NHẬT MỘ HƯƠNG QUAN HÀ XỨ THỊ YÊN BA GIANG THƯỢNG SỬ NHÂN SẦU
Page 4 of 5 (64 items) < Previous 1 2 3 4 5 Next > | RSS
Copyright 2006 - 2011 by DamSan.Net
Powered by Community Server (Non-Commercial Edition), by Telligent Systems