Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
Bây zờ đã là thế kỷ 21, nhằm để tiến kịp với thế giới chúng ta phải hiện đại hoá cách nghĩ và cách làm. để anh em đam san giảm bớt sử dụng kiếm pháp và khổng tử pháp, chuyển sang dùng củ cà rốt và cây gậy(gun và money).thực tế và hiệu quả hơn rất nhiều hihihihi.em cả gan mở topic này.hêhê
Nhiệm vụ của thanh niên không phải là đòi hỏi Nước nhà đã cho mìnhnhững gì, mà phải tự hỏi mình đã làm gì cho Nước nhà? Mình phải làm thếnào cho ích lợi Nước nhà nhiều hơn? Mình đã vì lợi ích Nước nhà mà hysinh phấn đấu đến chừng nào?
(Hồ Chí Minh)
1.Thế giới vốn không công bằng. Bạn biết điều này chứ? Dù bạn có nhậnthấy sự bất công trong xã hội hay không thì cũng đừng hy vọng làm thayđổi được nó. Việc cần làm là hãy thích nghi với nó.
(Sở dĩ như vậy là một mình bạn sẽ không thể nào làm thay đổi được sự bất công trong xã hội)
2. Mọi người sẽ khôngbao giờ ngó ngàng đến lòng tự trọng của bạn, điều mà họ quan tâm chínhlà thành tựu mà bạn đạt được. Do đó, trước khi có được những thành tựuthì bạn đừng nên quá chú trọng hay cường điệu lòng tự trọng của bảnthân mình lên.
(Lòng tự trọng quá cao sẽ tỷ lệ thuận với sự bất lợi trong công việc của bạn)
3. Thường thì bạn sẽkhông thể trở thành CEO nếu chỉ mới tốt nghiệp trung học. Nhưng khi bạnđã trở thành một CEO thì không còn ai để ý là bạn mới chỉ có tốt nghiệptrung học nữa.
(Lúc này người ta sẽ đánh giá và quan tâm nhiều đến năng lực hơn là bằng cấp của bạn)
4. Khi bạn gặp khókhăn hay bế tắc trong công việc thì đừng có oán trách số phận. Điều bạnhọc được khi gặp trắc trở chính là kinh nghiệm và bài học để lần saukhông bao giờ mắc phải nữa.
(Điều cần làm lúc này là trấn tĩnh và bắt tay làm lại từ đầu)
5. Nên hiểu một điềurằng: Trước khi có bạn, bố mẹ bạn không phải là những người “chán ngắt,vô vị” như bạn của ngày hôm nay đã nghĩ. Đây chính là cái giá rất lớnmà bố mẹ đã phải trả cho sự trưởng thành của bạn.
(Bạn phải có nghĩa vụ đền đáp công ơn với những người đã dành cả cuộc đời mình cho sự sống và trưởng thành của bạn)
6. Khi đi học, bạnđứng thứ mấy trong lớp cũng không phải là vấn đề quan trọng. Nhưng khiđã bước chân ra xã hội thì mọi việc lại không đơn giản như vậy. Dù đi đâu hay làm công việc gì bạn cũng nên tạo đẳng cấp cho mình.
(Luôn tự nhủ rằng bạn sẽ luôn là người đứng đầu, như vậy bạn sẽ có động lực và tinh thần nhiều hơn cho sự nghiệp của bản thân)
7. Khi đi học, bạnluôn mong chờ đến ngày nghỉ lễ, Tết. Khi đi làm thì hoàn toàn khônggiống vậy, dường như là bạn sẽ không được nghỉ ngơi. Công việc sẽ cuốnbạn đi bất cứ lúc nào kể cả ngày nghỉ.
(Nếu làmột nhân viên luôn mong chờ ngày nghỉ lễ thì bạn sẽ bị lạc hậu hơn sovới những nhân viên khác. Sự lạc hậu này còn luôn đồng hành với sự đàothải và thất nghiệp).
8. Khi ngồi trên ghếnhà trường, lúc gặp khó khăn trong học tập thì có giáo viên giúp đỡbạn. Tuy nhiên, nếu lúc đó bạn lại cảm thấy mọi khó khăn đều do nhữngyêu cầu quá nghiêm khắc từ phía giáo viên thì bạn đừng nên đi làm saukhi tốt nghiệp. Đơn giản nếu như không có những yêu cầu nghiêm khắc từphía công ty thì chắc chắn bạn sẽ không làm được gì và sẽ nhanh chóngthất nghiệp, hơn nữa lúc này sẽ không có ai giúp đỡ bạn cả.
(Nên nhậnthức được rằng: Công ty sẽ luôn yêu cầu cao hơn rất nhiều so với trườnghọc. Vì ở trường học, dù bạn có học được hay không thì chỉ ảnh hưởngđến cá nhân bạn. Còn ở công ty bạn có làm được việc hay không thì lạiảnh hưởng đến rất nhiều người)
9. Mọi người đềuthích xem phim truyền hình, nhưng bạn không nên xem nhiều vì đó khôngphải là cuộc sống của bạn. Vì công việc ở công ty mới phản ánh cuộcsống thực của bạn.
(Bạnkhông nên xem nhiều vì tư tưởng của bạn sẽ bị ảnh hưởng bởi những bộphim truyền hình đó. Cuộc sống của bạn nên do bạn quyết định)
10. Không bao giờ phêbình người khác sau lưng của họ, đặc biệt đừng bao giờ phê phán sếp làngười không có năng lực, điều này là không đúng.
(Nếu bạncó thắc mắc gì trong công việc thì nên nói ý kiến của mình trước mặtmọi người. Còn nếu như bạn luôn giữ thái độ và hành động phản kháng saulưng người khác thì chỉ có bất lợi cho bạn mà thôi).
(Bill Gates)
Đào Hoa Ảnh Lạc Mai Thần Kiếm Bích Hải Triều Sinh Táng Ngọc Tiêu
hic topic này bùn nhỉ!
để vài bữa nữa thư post lên vài bản cho đỡ bùn
Để tôi giúp bác post bài đọc cho vui. cho nó xôm tụ
CHÚNG TA NGÈO ĐẾN MỨC NÀO
Một hôm, tại một gia đình giàu có, người cha quyết định đưa con trai mình tới một vài nơi ở ngoại thành, để xem mọi người nhất là nông dân có thể nghèo đến mức nào.Họ đến vùng ngoại ô yên bình và trả một ít tiền để thuê nhà trọ của một người nông dân, mà người cha cho rằng thuộc số những người nghèo nhất xã hội.Khi về đến nhà, người cha hỏi:-Bây giờ con có thể hình dung ra rằng một con người có thể nghèo đến mức nào rồi chứ?-Vâng ạ-Thế con học được gì từ chuyến đi?-Có ạ!_ người con đáp_ Con nhìn thấy rằng chúng ta có một con thú cưng, còn họ thì có nhiều chó, lợn, gà thật vui vẻ. Chúng ta có một bể bơi nhỏ xíu trong vườn, còn họ thì có cả dòng suối, song thật lớn. Chúng ta phải trả tiền để mua đèn trong nhà, còn họ có cả một bầu trời sao vào buổi tối. Chúng ta xây sân trong chỉ vỏn vẹn trước nhà, còn họ có cả một chân trời. Chúng ta có một mảnh đất nhỏ để xây nhà mà sống, còn họ có những cánh đồng rộng mênh mông. Chúng ta phải mua rau và cây cảnh, còn họ tự trồng được. Chúng ta phải xây những bức tường bao quanh tài sản của chúng ta để bảo vệ chúng ta, còn họ có những người bạn bảo vệ nhau. -Cảm ơn cha đã cho con thấy chúng ta nghèo đến mức nào
Mình cũng xin góp vui một bài (một người bạn tên Duy Hân gửi cho tui í mà )
Người Nhật rất thích ăn cá tươi nhưng biển gần bờ đã không còn cá nữa. Để đáp ứng nhu cầu, người Nhật đóng tàu to hơn và chuyển sang đánh bắt xa bờ. Càng xa bờ, càng tốn nhiều thời gian hơn để mang cá về. Nếu chuyến đi mất vài ngày, cá không còn tươi nữa.Người Nhật không thích cá ươn. Các công ty đánh bắt bèn lắp đặt tủ đông trên tàu đánh cá, cá được làm đông ngay tại chỗ, tủ đông giúp tàu đi xa hơn và đánh bắt lâu hơn. Tuy nhiên, vị thịt cá đông lạnh không thể ngon như cá tươi sống, cá đông lạnh bị sụt giá. Các công ty liền đưa các bể nuôi lên tàu. Họ bắt cá và nhốt vào bể. Sau một thời gian dồn lắc chật chội, lũ cá mệt lử nhưng vẫn còn sống. Người tiêu dùng Nhật phát hiện sự khác biệt: cá bị nhốt trong nhiều ngày thịt của chúng mất đi vị tươi ngon.Các công ty Nhật đã làm thế nào để giải quyết chuyện này? Họ thả thêm một con cá mập nhỏ vào bể trên tàu. Cá mập chén một số cá trong đó, số cá còn lại vẫn sống khoẻ và thịt vẫn rất thơm ngon khi vào đến bờ.Thử thách là những gì giữ cho chúng ta luôn tươi mới. Thay vì tránh né chúng, hãy nhảy vào cuộc và đôi mặt với thách thức. Nếu thử thách quá nhiều hoặc quá lớn, hãy sắp xếp lại, kết lại thành một khối, huy động tối đa các nguồn lực và không chịu đầu hàng. Nếu bạn đã đạt được mục tiêu, hãy đặt ra mục tiêu lớn hơn. Nếu bạn đã đáp ứng được nhu cầu của bản thân, của gia đình, hãy chuyển hướng sang nhóm của bạn, cho xã hội và cho loài người. Đừng tạo thành công rồi dừng lại và ru mình trong đó. Bạn có một nội lực, kỹ năng và hoàn toàn có khả năng để tạo nên điều khác biệt. Hãy thả cá mập vào bể nước của bạn và xem bạn có thể bơi xa đến đâu!
saodieucaonguyen: Hãy thả cá mập vào bể nước của bạn và xem bạn có thể bơi xa đến đâu
vừa thả con cá mập vô bể bơi là nằm trong bụng nó rồi còn bơi đi đâu nữa , hic hic .
ôi !Thật là tuyệt nhưng điều này thật là bổ ích với mọi người và nhất là với em .Cảm ơn bác sicore đã mở ra topic này .Nhất định rồi em cũng xin góp phần .
cuộc sống là muôn vàn khó khăn!nhưng chúng ta luôn phải hiểu và biết những khó khăn đó đến mức nào để đương đâu..
tôi xin sửa lại 1 câu nói bất hủ bởi vì nó ko đúng hoàn toàn.nó chỉ mang tính chất động viên những người thất bại. và bạn chỉ thành công khi bạn biết phia trước bạn là zi. ok câu nói tôi sửa như sau.
"Thất bại là mẹ của thất bại " thông thường thất bại nó sẽ đẻ ra những thất bại tiếp theo hãy thận trọng với bước đi kế tiếp nếu ko muốn thất bai nhiều hơn
(sicore)
Bamboo-flute:chà chà ! không ngờ nơi đây lại ngọa hổ tàng long !
Topic hiện đại thì xài ngôn từ hiện đại đi bà chị, kiếm hiệp sến như con hến, Vn đi. he he
otcay:Sau đây là câu nói của một người Nhật khi nhận định về người Việt Nam "người VN các bạn là những hạt kim cương, còn người Nhật chúng tôi là những hòn đất sét". Vấn đề ở đây là tưởng vậy mà không phải vậy? Khen khen chê chê…nhờ mấy bác giải thích giùm ớt coi nó khen chỗ nào mà nó chê ra làm sao, ớt đội ơn lắm lắm…
Dợ dợ cho tại hạ "ké" chút ý kiến cho nó bằng bạn bằng bè, có thể chưa đủ nhưng theo tại hạ thì nó cũng phần nào hợp lý.
Người Việt chúng ta trong khả năng nắm bắt công việc, khả năng tư duy đều đc đánh giá là rất thông minh nhanh nhạy (cái này đều do ng nước ngoài đánh giá, hổng phải tự tai hạ nói ra ạ), tuy nhiên cái đặc tính cố hữu vẫn là nghênh nghênh tự đắc, có một chút năng khiếu về mặt nào thì phần đa đều nghĩ rằng mình thật là xuất sắc, chẳng kẻ nào bằng ta, ếch ngồi đáy giếng ngỡ trời bằng cái vung, xem ra đánh giá được tài năng của mình mà biết cách phát triển âu cũng hay lắm lắm, tuy nhiên cái không hay nhất của con người VN chúng ta theo tại hạ đó là không biết (hay cố tình) không chia sẻ với người khác những cái kiến thức của mình, cùng nhau học hỏi để cùng nhau tiến bộ hơn mà chỉ cố khư khư giữ lấy cho riêng, không muốn kẻ nào hơn, không muốn ai biết, thấy kẻ kém hơn thì lớn tiếng khoe khoang, giống như hạt kim cương, hạt nào cũng đẹp, hạt nào cũng lấp lánh, chẳng có gì đẹp bằng mà vẫn chỉ sợ có hạt nào khác lấp lánh hơn mình, có thể nói là lòng tự tôn, ích kỷ đều quá cao vậy.
Hạt cát thì không quý, nhưng ý thức được thiếu sót của mình, đứng riêng rẽ thì chẳng là gì nhưng biết tự kết hợp lại thì có thể tạo ra đc trăm nghìn cái hay, như các tuyệt phẩm từ gốm cũng là một ví dụ vậy, Người Nhật không đc đánh giá là thông minh, có thể nói là chậm (theo tại hạ biết còn kiệt nữa, sorry bác Bamboo, hehe) nhưng trong việc thực thi và hiệu quả công việc, họ đều đc các đối tác đánh giá rất cao và nhiệt tình. Có thể nói họ có sự khiêm tốn, ý thức đoàn kết và trách nhiệm công việc.
Còn có một sự thật mà tại hạ đc biết, người Việt ta đánh giá về ta và Nhật: "Một người Việt Nam thì chắc chắn giỏi hơn một người Nhật, nhưng ba người Việt Nam thì chắc chắn không bằng ba người Nhật". Ở đây nói hẹp là họ muốn nói về khả năng làm việc theo nhóm của người Nhật, họ rất biết cách làm việc hỗ trợ với nhau làm phat huy ddc sở trường của từng cá nhân, còn người Việt ta làm việc theo nhóm thì kém rồi mặc dù từng cá nhân rất giỏi, nhưng mà chẳng hỗ trợ cho nhau đc gì cả, ích kỷ, ỷ lại, cuối cùng kết quả thật là...không biết nói thế nào.
nói tóm lại ý câu trên là: ng` Việt các vị tuy rất thông minh nhưng mà ích kỷ quá, cuối cùng thì các vị cũng chẳng là đc cái gì ra hồn, còn chúng tôi tuy có nhiều thiếu sót nhưng chúng tôi ý thức đc, chúng tôi đoàn kết, chúng tôi có thể làm được rất nhiều điều xuất sắc - Còn tin hay không, các vị cứ thống kê ra coi.