Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
saotruc:Hồi còn nhỏ, thổi sáo tui thấy yêu quê hưong, càng về sau tui thấy có lỗi với quê hương. Ngày trước tui hiền lành bay giờ tui nóng tính và hay ganh tị nhỏ nhen.
Tai nghe nhạc Tàu mà tâm nặng trĩu
Ngón trổ ào ào mà lòng bất an
leehonso: Tai nghe nhạc Tàu mà tâm nặng trĩuNgón trổ ào ào mà lòng bất an
Tui khoái 2 câu này nhứt !
mấy câu bác Đông Tà hỏi,...để tui về đóng của hỏi lại ..tui đã !
Đạt được tuyệt đỉnh công phu: thổi sáo ko cần sáo!
[URL=http://www.facebook.com/karmalaw.net[/url]
nghia:Chào các bác! Đọc bài chia sẻ của các bác, nghĩ đến mình mà thấy buồn... cười. Dù chẳng dám nói là tớ có yêu sáo hay ko, có năng khiếu âm nhạc hay ko(cái này chắc chắn là ko có), nhưng việc tớ đến với cây sáo quả là một cái duyên ngộ nghĩnh. Chẳng bắt đầu từ việc nghe ai thổi sáo, thấy yêu thích sáo ... mà tớ bắt đầu muốn tập thổi sáo khi đọc chuyện "Đường xưa mây trắng" (ko biết các bác đã đọc chưa), nhưng quả thật nó thay đổi cuộc đời tớ nhiều lắm. Lúc đọc chuyện vì hâm mộ Bụt, đọc thấy đoạn tả Bụt ngồi thổi sáo, thế là cũng muốn học thổi sáo. Nhưng lúc ấy, mơ ước được đi xuất gia giống như Bụt lớn lắm(chỉ mong đc xuất gia ngay) nên cái mong muốn học thổi sáo bị chìm xuống, cho đến khi trên vtv1 chiếu lại phim "cuộc chiến chốn thâm cung" nghe thấy họ thổi tiêu, lúc ấy như muốn phải có ngay 1 cây tiêu để học thổi. (Chắc các bác thắc mắc sao nghe tiêu lại đi học sáo )Chuyện là thế này, sau bao ngày nung nấu, tớ phóng xe ra nhạc viện mua tiêu, nhưng ở đó chỉ có cây tiêu to đùng, ko thấy giống như trong phim, thất vọng lắm, nhưng vì lúc ấy muốn học thổi lắm, tớ nghĩ thôi tiếng sáo cũng gần giống tiếng tiêu, và nhớ ra cái mong ước muốn đc biết thổi sáo giống Bụt thế là mua luôn 1 cây sáo. Kỳ lạ hơn là, chẳng hiểu vì sao cầm cây sáo thổi thử thử thế mà ra tiếng luôn, còn to rõ nữa chứ. Thế là mang về. Nhg sự tình là chẳng ai xung quanh tớ biết thổi. Học ở đâu đây? Nghĩ tiếc cây sáo 30k, cộng thêm lúc ấy chỉ muốn đc thổi, thế là lập tức lên mạng search, thế là ra damsan. Đọc học thổi 1 lèo trong một buổi chiều thế là học thổi đc bài "Làng tôi" Sướng rên rỉ. Nhưng có lẽ là tớ chỉ "giác ngộ" đến đó thôi. Bây giờ vẫn tập tọe lắm. Nếu cứ đọc các bác trên diễn đàn đàm đạo, thì càng thấy mình như chẳng biết gì cả. Híc. Bác ĐTHDS hỏi đc cái gì? Tớ đc học thổi sáo. Và biết rằng mọi thứ có thể bắt đầu từ nhiều lý do, ko hẳn là bắt đầu từ niềm đam mê, tò mò, yêu thích... mà nó có thể là duyên, là thời điểm đến thì đến. Cứ tự nhiên như là gió vậy. Như thế lại hay.Tớ học thổi sáo sắp đc một năm. Chưa biết gì nhiều về sáo cả. Nhưng biết rằng ở đây có nhiều bác thật là giỏi. Khâm phục các bác nhiều Chúc các bác luôn bình an trong từng phút giây, hạnh phúc trong từng hơi thở :)
Chào các bác!
Đọc bài chia sẻ của các bác, nghĩ đến mình mà thấy buồn... cười. Dù chẳng dám nói là tớ có yêu sáo hay ko, có năng khiếu âm nhạc hay ko(cái này chắc chắn là ko có), nhưng việc tớ đến với cây sáo quả là một cái duyên ngộ nghĩnh.
Chẳng bắt đầu từ việc nghe ai thổi sáo, thấy yêu thích sáo ... mà tớ bắt đầu muốn tập thổi sáo khi đọc chuyện "Đường xưa mây trắng" (ko biết các bác đã đọc chưa), nhưng quả thật nó thay đổi cuộc đời tớ nhiều lắm. Lúc đọc chuyện vì hâm mộ Bụt, đọc thấy đoạn tả Bụt ngồi thổi sáo, thế là cũng muốn học thổi sáo. Nhưng lúc ấy, mơ ước được đi xuất gia giống như Bụt lớn lắm(chỉ mong đc xuất gia ngay) nên cái mong muốn học thổi sáo bị chìm xuống, cho đến khi trên vtv1 chiếu lại phim "cuộc chiến chốn thâm cung" nghe thấy họ thổi tiêu, lúc ấy như muốn phải có ngay 1 cây tiêu để học thổi. (Chắc các bác thắc mắc sao nghe tiêu lại đi học sáo )
Chuyện là thế này, sau bao ngày nung nấu, tớ phóng xe ra nhạc viện mua tiêu, nhưng ở đó chỉ có cây tiêu to đùng, ko thấy giống như trong phim, thất vọng lắm, nhưng vì lúc ấy muốn học thổi lắm, tớ nghĩ thôi tiếng sáo cũng gần giống tiếng tiêu, và nhớ ra cái mong ước muốn đc biết thổi sáo giống Bụt thế là mua luôn 1 cây sáo.
Kỳ lạ hơn là, chẳng hiểu vì sao cầm cây sáo thổi thử thử thế mà ra tiếng luôn, còn to rõ nữa chứ. Thế là mang về. Nhg sự tình là chẳng ai xung quanh tớ biết thổi. Học ở đâu đây? Nghĩ tiếc cây sáo 30k, cộng thêm lúc ấy chỉ muốn đc thổi, thế là lập tức lên mạng search, thế là ra damsan. Đọc học thổi 1 lèo trong một buổi chiều thế là học thổi đc bài "Làng tôi" Sướng rên rỉ. Nhưng có lẽ là tớ chỉ "giác ngộ" đến đó thôi. Bây giờ vẫn tập tọe lắm. Nếu cứ đọc các bác trên diễn đàn đàm đạo, thì càng thấy mình như chẳng biết gì cả. Híc.
Bác ĐTHDS hỏi đc cái gì? Tớ đc học thổi sáo. Và biết rằng mọi thứ có thể bắt đầu từ nhiều lý do, ko hẳn là bắt đầu từ niềm đam mê, tò mò, yêu thích... mà nó có thể là duyên, là thời điểm đến thì đến. Cứ tự nhiên như là gió vậy. Như thế lại hay.
Tớ học thổi sáo sắp đc một năm. Chưa biết gì nhiều về sáo cả. Nhưng biết rằng ở đây có nhiều bác thật là giỏi. Khâm phục các bác nhiều Chúc các bác luôn bình an trong từng phút giây, hạnh phúc trong từng hơi thở :)
Tui khoái bác này nhứt ! HÔng biết bác có ở SGòn hông cho tui diện kiến ?
Theo cách hành văn, chắc là đồng môn của tui. Đặc biệt câu cuối "hạnh phúc trong từng hơi thở" !
YM! của tui là ttnuuu@yahoo.com. nếu có thảo luận "nâng cao" gì đó thì chat với tui nhé !
...
Bác hỏi trc và sau thế nào : Trước không biết thồir nghe thông tin đaih chúng phê lòi mắt, nghe thằng nào biết thổi một chút là mê tít, nghe thằng nào thổi vài bài nhạc trẻ rồi mặt cứ vênh vênh lên ti toe thấy tức mà không nói đc vì ko biết cái chi + khong có sáo, tuy nhiên trong tâm 3/10 vẫn khâm phục chúng nó vì dù sao chúng nó cũng hơn mình 1 tí cái gọi là nghệ thuât. Sau biết rồi thì nghe 10 ng thấy 9 thằng thổi mò mẫm, chả có nốt niếc luyến liếc hay cái gọi là kỹ thuật chi hết, toàn thổi mấy bài nhạc trẻ vớ vẩn để lên mặt với bọn con gái 3 phải ko biết gì. Sau khi thổi mới biết không phaỉo ai cũng biết thưởng thức, lại còn có nh` ng` cứ lúc nào mình cất tiếng sáo lên cũng khó chịu, đôi khi chả biết vì sao, tâất nhiên ko fai tại mình thổi không hay, nếu ko thì đã không nói làm gì.
Sau đó học đc đức tình nhânx nhịn và bớt tranh chấp (trong cuoc sống), vì từ sáo suy rộng ra không phải bất cứ ai trong bất kỳ chuyện j cùng cùng quan điiểm vối mình/
Đc làm quen nhiều ng cùng sở thích là niêm vui lớn nhất.
Có một đam mê theo đuổi và thấy từng bước thành quả của mình là hạnh phúc lắm. Chưa thấy mục đích khác.
Cũng như huynh aivia nói, đôi khi chuyện buồn, chuyện vui, không có chuyện gì, mang tâm sự, thấy kỹ thuâjt mới..... lao đầu vào sáo mà lao vào không rút ra đc nên lắm lúc tốn t.gian của nh việc khác, sợ nhất muôn đời không tiến bộ.
@ cha nội Rùa : bác trả lời vậy người ta hiểu nhầm thì chết mất . Thông cáo lại với bà kon : bác Rùa thổi sáo càng ngày càng điêu …luyện . :D . những gì ổng nói bây giờ đừng có ai thèm tin nhá ( coi chừng bị ổng gạt như tui . Hồi đó tui nhẹ dạ mới bị ổng gạt thôi , nên mong là các bác chớ giẫm lên vết xe ….gãy của tui ) . :D
@ bác Hoangtube : bác nhớ đóng hết cửa lại nhá , coi chừng người ta rình bác lúc đang suy nghĩ . Kẻo bị thấy hết…suy nghĩ của bác mà bố cáo thiên hạ trước bác thì nguy to . :D
Thanks ChankiFung nhiều vì bài trả lời !
Các vị chưởng môn cũng đã có mặt khá đầy đủ rồi . Chỉ còn chờ thêm chưởng môn phái “ Tiêu Thiêu “ í quên , “ Tiêu Dao “ ( Hoangtube ) , chưởng môn Môi Hun Mông :D và chưởng môn phái Phù Tang ( ninja ) … nữa là đại hội võ lâm có thể mở màn rồi . Tam vị chưởng môn xin nhanh chân cho , nếu chưa đến kịp thì xin cho ý kiến vào anh hùng thiếp rồi cho bồ câu mang về đây giùm há . :D
onggiamesao: những cái bác aiviaiva viết có đến 9/10 cũng giống onggia tui. hic. lòng đam mê thì có thừa. mà hoàn cảnh thì thiếu thốn quá. không thầy. không người góp ý. muốn tiến bộ mà không biết làm thế nào . những lúc chợt may mắn túm được 1 kinh nghiệm quý báu nào đó lại tiếc hàng tháng trời mò mẫm ( giá như biết cái kinh nghiệm đó thì không tốn thời gian mò mẫm lâu đến như vậy )------------à tiện thể cho onggia hỏi cái. làm sao để thổi trầm bổng được các bác. onggia thổi mà nó cứ ngang ngang ấy .
những cái bác aiviaiva viết có đến 9/10 cũng giống onggia tui. hic. lòng đam mê thì có thừa. mà hoàn cảnh thì thiếu thốn quá. không thầy. không người góp ý. muốn tiến bộ mà không biết làm thế nào . những lúc chợt may mắn túm được 1 kinh nghiệm quý báu nào đó lại tiếc hàng tháng trời mò mẫm ( giá như biết cái kinh nghiệm đó thì không tốn thời gian mò mẫm lâu đến như vậy )
------------
à tiện thể cho onggia hỏi cái. làm sao để thổi trầm bổng được các bác. onggia thổi mà nó cứ ngang ngang ấy .
Bác thử vào đọc mấy bài này nha :
http://damsan.net/forums/thread/10403.aspx
http://damsan.net/forums/thread/10287.aspx
d.baokhanh:cho tui biet dia diem so tai di ,tui se dai nao dai hoi cho xem ,nhat la dai ca dong ta se bi tui can cut ngon tay cho xem vi tui que goc o mien tay, lai ho duong nen la de tu cua tay doc au duong phong do hehe......
Chắc các hạ mới hành tẩu giang hồ nên mới có khẩu khí ngang tàng vậy . Nhưng không sao ! Bình sanh Hoàng Dược Sư ta kính trọng hảo hán . Chỉ cần các hạ đủ sức đại náo thì xin tự nhiên , ta sẵn sàng đón tiếp . Nhưng các hạ hãy nhớ lấy điều này : sau khi Âu Dương Phong tập Cửu Âm Chân Kinh rồi mới dở điên dở khùng mà cắn vào ngón tay ta . Và vì nghĩ tình hắn điên điên khùng khùng nên cả Đông Tà lẫn Bắc Cái không truy sát làm gì . Còn trước khi hắn tập cửu âm chân kinh thì chưa khi nào hắn đánh bại được ai . Các hạ nhận là đệ tử hắn thì vai vế giữa ta và các hạ chắc cũng khá rõ hả .
dongtahoangduocsu:Ngồi đọc bài các bác viết , tui cảm thấy có nhiều câu hỏi tự nhiên bộc phát muốn gởi đến các bác ! + Các bác có người đã thổi sáo lâu năm , có người mới tập thổi , và có người mới cầm cây sáo … nói chung thì đều là người đam mê sáo cả . Vậy xin các bác cho ý kiến về việc : trước khi thổi sáo và sau khi thổi sáo có điểm gì khác biệt ? ( Bao hàm luôn cả ý rộng : là trước khi các bác chơi sáo và sau khi các bác biết chơi sáo thì có gì khác biệt về cảm giác , tính tình ). + Các bác chơi sáo với mục đích gì ? ( cái này thì hơi rộng nên bác nào muốn trả lời sao cũng được , miễn đủ nghĩa thì ok . ) + Những lợi ích gì khi các bác thổi được sáo , và không lợi ích gì ( nếu có ).Tạm thời tui dừng chỗ này đợi các bác hồi âm .! Mong nhận nhiều thư góp ý !
Ngồi đọc bài các bác viết , tui cảm thấy có nhiều câu hỏi tự nhiên bộc phát muốn gởi đến các bác !
+ Các bác có người đã thổi sáo lâu năm , có người mới tập thổi , và có người mới cầm cây sáo … nói chung thì đều là người đam mê sáo cả . Vậy xin các bác cho ý kiến về việc : trước khi thổi sáo và sau khi thổi sáo có điểm gì khác biệt ? ( Bao hàm luôn cả ý rộng : là trước khi các bác chơi sáo và sau khi các bác biết chơi sáo thì có gì khác biệt về cảm giác , tính tình ).
+ Các bác chơi sáo với mục đích gì ? ( cái này thì hơi rộng nên bác nào muốn trả lời sao cũng được , miễn đủ nghĩa thì ok . )
+ Những lợi ích gì khi các bác thổi được sáo , và không lợi ích gì ( nếu có ).
Tạm thời tui dừng chỗ này đợi các bác hồi âm .! Mong nhận nhiều thư góp ý !
lão Tà hỏi câu này khó quá, từ khi tui cầm sáo tới giờ thì có biết bao thăng trầm, biết bao bước ngoặt quan trọng cũng vì cây sáo. Nói chung, ko có sáo lọt vào đời tui thì giờ này tui hoàn toàn khác, khác ghê lắm.
Chủ yếu là tui chơi guitar, đủ để tui đệm tui hát thôi. lên ĐH gặp thằng ku cùng lớp học sáo đã 3 năm, kêu nó chỉ nó chảnh ko chỉ, thế là tui tự nghiên cứu nữa năm. học quân sự gặp tiếp một thằng ku hào hiệp (tên Hiệp luôn) nó chỉ mình 1 tháng Qsự, đời nó cũng thay đổi từ lúc ấy (acac, kua đc một cô em Văn Khoa xinh ơi là xinh !).
Sau đó tui đăng ký học. và rèn luyện ngày quên ngủ đêm quên ăn. Lúc nào rãnh là thót lên sân thượng lầu 6 trường. ngồi xoay ra lan can, dưới kia là đường ồn ào, trên là gió, mình cố sức mà gào thét,...
1 năm sau...
Tui qua trường Kinh Tế chơi, chợt nghe tiếng sáo của ku nào đang thổi, sao mà..dỡ thía., quyết định tới xem. Thì ra trường giao nhiệm vụ một clb Dân ca phải tiếp đón một đoàn SV Mỹ bằng tiết mục nhạc dân tộc. Nỗi máu...giang hồ, tui nhận giúp đỡ họ. Thế là đời tui từ đây biết bao nhiêu vui buồn gắn với cái clb chết bầm ấy....(cái này bác Lee hỉu, nhưng mới có tí xíu thôi àh)
Mục đích tập sáo của tui ...hỏng có ! Ờ...tui chỉ mong một ngày nào đó nơi đất khách, tui có thể thổi lên một khúc nhạc quê hương thôi.
Kỹ niệm vui buồn với cây sáo, tui có thể viết thành sách dày cộm. Có lúc tôi làm một vài lần ng ta bật khóc, có nhiều lúc tui cứu nguy cho vài tiết mục, có khi bản thân tui bể sô, có khi tui làm cho cả nhóm ào lên hạnh phúc,...nói chung kỹ niệm của tôi với cây sáo luôn gắn với người khác, mà là đều do tôi quyết định nhào vô lấy cái cực khổ, nhưng nhặt nhạnh những kỹ niệm để mang theo suốt đời.
Hồi nhỏ em vốn ganh đua rất dữ, nhưng lớn lên thì bớt dần và từ khi cầm cây sáo thì những giành giựt, bon chen trong em cũng không còn. Em tâm niệm mình sống sao cho lòng thấy thanh thản là được.Và sau khi biết sáo thì tình yêu quê hương đất nước trong em được nhân lên gấp bội.
Mục đích chơi sáo của em chỉ là để thư giãn cho chính em và gia đình. Như kiểu xả stress bên nước ngoài dzậy đó: em cầm cây sáo giống như được người ta phát cho cái búa tạ, tha hồ đập phá, đập xong thấy phẻ là được. hehe
Lợi ích đến giờ vẫn "tự sướng" là chính.
ninja:Hồi nhỏ em vốn ganh đua rất dữ, nhưng lớn lên thì bớt dần và từ khi cầm cây sáo thì những giành giựt, bon chen trong em cũng không còn.
Hồi nhỏ em vốn ganh đua rất dữ, nhưng lớn lên thì bớt dần và từ khi cầm cây sáo thì những giành giựt, bon chen trong em cũng không còn.
Xạo bà cố, trong forum này còn vài bài ông với tôi suýt chém nhau đấy thôi, dzậy mà bảo những giành giựt bon chen không còn .
Joking ^^ !
Hầu như các bác đã tham gia đông đủ . Vậy có thể mở màn được rồi .
Trước hết , thì tui xin nói về cái câu chủ đề của topic này “ Trầm tĩnh , nhẹ nhàng lẫn vị tha “ . Tất cả mọi người chắc ai cũng đồng ý với tui là sau khi các bác tập sáo ( nói riêng ) hoặc tập nhạc , hay là tham gia chơi một môn nào đó mang tính nghệ thuật thì suy nghĩ , trạng thái của chúng ta ít nhiều cũng có sự thay đổi và ảnh hưởng . Ví như người nghe nhạc Rock , chắc các bác chỉ cần nhìn cái là biết ngay , hoặc Hiphop , ,,, Có người thì vẽ tranh , ngâm thơ , chơi đàn , hoặc là thổi sáo …thì những cái này cũng gần gần với nhau . Nó đều là thú vui tao nhã . Bản thân nó không có tự nói lên được nó tao nhã thế nào mà chỉ có người chơi mới cảm nhận được giá trị thực và huyền của nó mà thôi .
Hầu như là khi mọi người trả lời cho câu hỏi của tui , không nhiều thì ít cũng có nói đến câu chủ đề của tui viết : các bác bình tĩnh hơn , thấy thoải mái yêu đời hơn , biết bỏ qua cho người khác , vị tha hơn …. Không biết các bác có để ý đến điều đó không ? Các bác ngồi lại với nhau nơi đây cũng là muốn chia sẻ với tất cả mọi người khác không loại trừ ai cả . Dù là người chưa hiểu gì , người mới tập tành thổi , và người thổi thâm niên … cũng đều vì hai chữ Đam San mà đến , mà gởi tin qua lại . Thế nhưng mà , khi các bác trao đổi với nhau trên diễn đàn , có nhiều khi sử dụng từ ngữ làm cho người đọc cứ cảm thấy như đang bị “ chĩa mũi súng “ . Vì mọi người chỉ trao đổi thông tin qua việc viết chữ như vầy nên nhiều khi bị hiểu lầm ý lẫn nhau . Nhưng các bác hãy suy ngẫm thử chút nhá : có bác nào khi đọc đến một đoạn viết của bác khác và đoạn viết đó “ hơi gây sốc chút “ , thì phản ứng của mình thế nào không ? Các bác đã làm gì để trả lời cho bài viết của người đó ? ( chúng ta thử suy ngẫm lại thử ha , hoặc nếu có thời gian , thử đọc lại bài phản ứng của mình xem sao . Xem coi mình có trầm tĩnh hơn , vị tha hơn ? )
Bản thân tui , không dám nói là giữ bình tĩnh tuyệt đối nhưng xét ra thì chưa đến nỗi trả lời bài một cách “ quá thẳng “ nên mới dám mạo muội mở topic này để chư vị huynh đệ khắp nơi cùng nhau nhắm mắt lại mà ngẫm nghĩ lại thực sự mình đã làm được gì với những điều mình đã nói !
Tạm thời tui dừng lại , chờ ý kiến đông đảo của các bác rồi chúng ta cùng nhau thảo luận thêm . Để cho cái tinh túy “ thật sự “ của cây sáo và của âm nhạc Việt Nam diễn ra đúng nghĩa thì chúng ta cùng nhau góp sức xây dựng . Mong nhận thêm nhiều hồi âm từ khắp nơi !!!
Trầm tĩnh nhẹ nhàng lẫn vị tha
Đệ huynh hòa thuận khắp gần xa
Chung tay xây dựng niềm mơ ước
Bảo quản tinh hoa Việt nước nhà !
( Dongtahoangduocsu )
kirinhn: ninja:Hồi nhỏ em vốn ganh đua rất dữ, nhưng lớn lên thì bớt dần và từ khi cầm cây sáo thì những giành giựt, bon chen trong em cũng không còn. Xạo bà cố, trong forum này còn vài bài ông với tôi suýt chém nhau đấy thôi, dzậy mà bảo những giành giựt bon chen không còn .Joking ^^ !
Bổ sung thêm "... những giành giựt, bon chen trong em cũng không còn ... bao nhiêu." hehe