Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
Ngồi đọc bài các bác viết , tui cảm thấy có nhiều câu hỏi tự nhiên bộc phát muốn gởi đến các bác !
+ Các bác có người đã thổi sáo lâu năm , có người mới tập thổi , và có người mới cầm cây sáo … nói chung thì đều là người đam mê sáo cả . Vậy xin các bác cho ý kiến về việc : trước khi thổi sáo và sau khi thổi sáo có điểm gì khác biệt ? ( Bao hàm luôn cả ý rộng : là trước khi các bác chơi sáo và sau khi các bác biết chơi sáo thì có gì khác biệt về cảm giác , tính tình ).
+ Các bác chơi sáo với mục đích gì ? ( cái này thì hơi rộng nên bác nào muốn trả lời sao cũng được , miễn đủ nghĩa thì ok . )
+ Những lợi ích gì khi các bác thổi được sáo , và không lợi ích gì ( nếu có ).
Tạm thời tui dừng chỗ này đợi các bác hồi âm .! Mong nhận nhiều thư góp ý !
hjc! Bác này hỏi khó quá. Bác thử trả lời đi nèo?
trước khi học sáo, tâm hồn tui có nhiều ti tiện, sau khi học sáo và học càng lâu, thấy lòng mình dần thanh thản ra, ít tranh chấp hơn.
Chơi sáo vì mục đích thư giãn tâm hồn, chơi vì thích mà thìch thì chơi, vậy thôi.
Chơi sáo tui được sức khỏe vì phổi tui hô hấp nhiều, tui được sự tinh tế về lỗ tai và tâm hồn. Còn mất thì cái mất mát lớn nhất mà tui bị chính là tóc, hổng hiểu sao mà càng chơi sáo nhiều tóc tui càng ít, hic ( hổng biết có tương quan gì ko ), cái mất kế tiếp là sự rỗng tuếch về tâm hồn, cái này thì tui tiếc lắm, vì đôi khi rỗng tuếch là liều thuốc rất tốt.
tớ thổi dở ẹc,chả đem biểu diễn cho ai được, còn muốn nghe hay thì tớ mở bản nhạc lên nghe lun, nên túm lại tớ thổi chả vì mục đích gì cả.
từ khi chơi sáo tới lúc làm sáo cho sáo tặng tiêu tới giờ. tớ chỉ toàn tốn tiền tốn của tốn thời gian mà chưa nhận được 1 đồng cắc nào, nên tớ chỉ có mất mà chả thấy được lợi nhuận gì từ cây sáo.
tớ thổi sáo đã lâu rồi, nhưng vẫn thấy dở nên cảm giác chưa hề thay đổi từ lúc chỉ biết tò te cho tới lúc này teka lưỡi kép lưỡi đơn lưỡi chẻ đôi gì cũng hỏng thấy khác biệt bao nhiêu.
cái cảm nhận được đó là tình bằng hữu và sự yêu quí của những người chung niềm đam mê giữa các thành viên trong damsan. nhiêu đó chính là cái lưu giữ tớ ở lại damsan này,he he he
saohanoi: hjc! Bác này hỏi khó quá. Bác thử trả lời đi nèo?
Bác saohanoi cứ yên tâm !! Trước khi tui viết topic này thì cũng đã suy nghĩ rất lâu rồi ( khoảng 1 tháng hơn rồi ) , nên chuyện trả lời thì cũng không thể thiếu phần tui được. Nhưng nếu bây giờ tui mà nói cả ra thì việc lập topic này sẽ không còn thú vị nữa .
Cảm ơn Lee và Saonhua đã cho sự trả lời nhiệt tình . Mong các bác khác cùng nhau tham gia với !!
Nghệ thuật chỉ là một, nhưng nạn nhân của nó thì rất nhiều (G.Laup) mình là nạn nhân của tiếng sáo trúc.
Với tớ Trước khi chơi sáo:
Cảm giác: rất là thích nghe sáo.
Tính tình: ai mà thổi sáo hay là mình rất nể í, =>biết nể người khác rồi nhá.
Khi tập chơi:
Cảm giác: lo sợ bị người ta chửi rủa, nhưng rồi cũng phải làm quen với điều đó. Cũng vì đó mà
Tính tình: dũng cảm hơn, dám làm dám chịu haha.
Vẫn rất thích nghe tiếng sáo Việt Nam dìu dặt những giai điệu quê hương, tình yêu... Hix hix..
Thấy rằng để thổi được một tác phẩm ra trò quả không đơn giản, lại càng nể bất kỳ ai, không chỉ trong việc thổi sáo mà trong bất cứ công việc nào và biết cần phải đam mê, cố gắng, nỗ lực mới mong có được thành tựu
Thấy rằng nhạc dân tộc quả là không đơn giản. Nó có sức mạnh kinh khủng.
Mình chơi sáo không có mục đích cụ thể, mình yêu tiếng sáo!
Lợi ích: thấy được nhiều thứ như trên, thấy được hơi thở thật tài tình. Mà hơi tất nhiên liên quan đến sức khỏe, không biết có phải vậy không chứ bi giờ mình lặn hơi bị tài (hơn trước) hehe. Chắc là chưa thống kê hết đâu! ...
dongtahoangduocsu:Ngồi đọc bài các bác viết , tui cảm thấy có nhiều câu hỏi tự nhiên bộc phát muốn gởi đến các bác ! + Các bác có người đã thổi sáo lâu năm , có người mới tập thổi , và có người mới cầm cây sáo … nói chung thì đều là người đam mê sáo cả . Vậy xin các bác cho ý kiến về việc : trước khi thổi sáo và sau khi thổi sáo có điểm gì khác biệt ? ( Bao hàm luôn cả ý rộng : là trước khi các bác chơi sáo và sau khi các bác biết chơi sáo thì có gì khác biệt về cảm giác , tính tình ). + Các bác chơi sáo với mục đích gì ? ( cái này thì hơi rộng nên bác nào muốn trả lời sao cũng được , miễn đủ nghĩa thì ok . ) + Những lợi ích gì khi các bác thổi được sáo , và không lợi ích gì ( nếu có ).Tạm thời tui dừng chỗ này đợi các bác hồi âm .! Mong nhận nhiều thư góp ý !
lợi cũng có mà hại cũng có:
+ mới chơi: sáng dậy tui đánh răng bằng sáo, ăn sáng bằng sáo, đến trưa thì đi ngủ vì hàng xóm kêu. chiều ngủ dậy lại thổi sáo đến tối ăn cơm xong lại tập sáo, cả ngày tôi chơi sáo, đêm ngủ nằm mơ tới sáo, tốn thời gian, công sức, tiền bạc mà chả tiến bộ đựoc tẹo nào.
+ 2 năm: vẫn chả biết gì về sáo, kỹ thuật ư không, nốt nhạc ư không, tài liệu ư có một ít, thời gian lùng mò cũng khốn khó phết, tuy nhiên lúc này tiếng sáo có người nghe được, cũng có người chê. Nhưng tôi thấy tự tin hơn.
+ 3năm: gặp được saotruc và diễn đàn ttvn => học bài bản, học căn bản, tiến bộ vù vù trông thấy, người khỏe hẳn ra, tự tin hơn nhiều, thời gian dành cho sáo cũng giảm bớt để làm việc khác.
+ hiện tại (chắc cũng gần 5 năm): coi sáo như một môn thể thao nghệ thuật, luyện tập như tập thể dục, tập sáo thấy khí huyết lưu thông không đau ốm, chân tay linh hoạt, làm trợ lý đánh máy nhanh kinh khủng vì kỹ thuật lướt ngót cũng tàm tạm, lên bục giảng không ngán nhóc học sinh nào vì điều khiển được hơi thở.
Thông cảm với mọi người nhiều hơn, biết sống tự nhiên nhiều hơn, yêu tổ quốc và con người việt nam hơn, yêu truyền thống dân tộc hơn, thấy mình trong sáng và có lý tưởng sống hơn, không adua đua đòi, không cờ bạc, không rượu chè không bị nhiễm các tệ nạn xã hội. Nhìn nhận vấn đề sâu sắc và mang tính thực tế hơn. ... tóm lại là rất tốt.
nhược điểm: chơi sáo không thể kiếm ra tiền nuôi bản thân và gia đình được (trừ hành nghề ăn xin), đôi khi mất nhiều thời gian vào nó bỏ bê công việc hiện tại.
các kỹ thuật của sáo trúc rất phức tạp, càng mày mò càng ham muốn, càng ham muốn càng phải đầu tư luyện tập, càng đầu tư luyện tập thì càng mất thời gian, càng mất thời gian thì càng tiếc, nhưng cái tiếc nhất là ... he he mãi mà không tiến bộ được.
Nhưng mà đâm lao thì phải theo lao thôi.
những cái bác aiviaiva viết có đến 9/10 cũng giống onggia tui. hic. lòng đam mê thì có thừa. mà hoàn cảnh thì thiếu thốn quá. không thầy. không người góp ý. muốn tiến bộ mà không biết làm thế nào . những lúc chợt may mắn túm được 1 kinh nghiệm quý báu nào đó lại tiếc hàng tháng trời mò mẫm ( giá như biết cái kinh nghiệm đó thì không tốn thời gian mò mẫm lâu đến như vậy )
------------
à tiện thể cho onggia hỏi cái. làm sao để thổi trầm bổng được các bác. onggia thổi mà nó cứ ngang ngang ấy .
pác này nói hợp ý em quá . Em cũng cảm thấy thế em chỉ cần nghe thôi là em củng cảm thấy thư thái lắm rồi co
Đa tạ Ichiwin và Aviaiva nhiều lắm !! Các bác còn lại xin cho ý kiến tiếp đi . Tự bản thân mình cho ý kiến nhá . Không chơi trò hùa theo đâu ah :D
thoong tui vốn nhút nhát , đứng trước đám đông thì run rẩy, nhưng sau vài lần thổi sáo trước bà con thì gan cũng to ra một tí, xét ra thì tui chẳng mất mát gì, còn hàng xóm của tui mất thì có ( hic mất giấc ngủ )
còn được thì nhiều vô kể, thứ nhất là được ăn trái cây và bánh kẹo dài dài, vì tôi vốn ở tầng 2, mỗi buổi tối khi tôi thổi sáo thì có đứa em mang trái cây lên biểu : anh ơi nghỉ ngơi ăn trái cây 1 tiếng đi, sau 1 tiếng thì lại có đứa khác lên : anh ơi nghỉ ngơi an bánh kẹo 1 tiếng đi cho khỏe, sau 1 tiếng nữa lại có đứa khác lên : anh ơi nghỉ ngơi 1 tiếng uống nước mía đi , em mua về rùi nè...
tui cũng còm lượm được vài đệ tử, hic mỗi lần ra đường mà gặp tụi nó là nó kêu : sư phuuuuuuuuuuu..ụ!!!!!!!! hic làm tui tưởng tui là đường tăng, còn người gọi tui là lão tôn he he...
ngày xưa tui chỉ nghe heavymetal, nên tính tình hơi rock, bây giờ chỉ nghe Tranh Sáo Bầu Nhị, nên tính tình cũng vì đó mà dân dã mộc mạc hơn.
cái được nhiều nhất mà tôi cảm thấy vui đó là tình bạn bè, anh em, ko có gì có thể mua được, ko có gì giá trị bằng, trên Đan san thì thoong tui là người đi nhiều, anh ngoài Bắc tui đã gặp , miền Nam cũng gặp , tui lại cư ngụ tại miền Trung, hic đúng là đâu đâu cũng là anh em.
Ai thổi sáo cũng được như Bác Thoong thì hay quá nhỉ ! Vừa thổi vừa được ăn bánh kẹo trái cây … Ăn ngán trái cây rồi Bác Thoong không thích nữa nên hồi offline chuyến rồi ở Nha Trang , tui thấy ổng ngậm hai trái ớt . Con két nó ăn để lột lưỡi để nói , còn ổng thì lột lưỡi để thổi . Chắc vì vậy mà ổng thổi dữ dội quá ! Phải tập giống ổng mới được .!:D
Chào các bác!
Đọc bài chia sẻ của các bác, nghĩ đến mình mà thấy buồn... cười. Dù chẳng dám nói là tớ có yêu sáo hay ko, có năng khiếu âm nhạc hay ko(cái này chắc chắn là ko có), nhưng việc tớ đến với cây sáo quả là một cái duyên ngộ nghĩnh.
Chẳng bắt đầu từ việc nghe ai thổi sáo, thấy yêu thích sáo ... mà tớ bắt đầu muốn tập thổi sáo khi đọc chuyện "Đường xưa mây trắng" (ko biết các bác đã đọc chưa), nhưng quả thật nó thay đổi cuộc đời tớ nhiều lắm. Lúc đọc chuyện vì hâm mộ Bụt, đọc thấy đoạn tả Bụt ngồi thổi sáo, thế là cũng muốn học thổi sáo. Nhưng lúc ấy, mơ ước được đi xuất gia giống như Bụt lớn lắm(chỉ mong đc xuất gia ngay) nên cái mong muốn học thổi sáo bị chìm xuống, cho đến khi trên vtv1 chiếu lại phim "cuộc chiến chốn thâm cung" nghe thấy họ thổi tiêu, lúc ấy như muốn phải có ngay 1 cây tiêu để học thổi. (Chắc các bác thắc mắc sao nghe tiêu lại đi học sáo )
Chuyện là thế này, sau bao ngày nung nấu, tớ phóng xe ra nhạc viện mua tiêu, nhưng ở đó chỉ có cây tiêu to đùng, ko thấy giống như trong phim, thất vọng lắm, nhưng vì lúc ấy muốn học thổi lắm, tớ nghĩ thôi tiếng sáo cũng gần giống tiếng tiêu, và nhớ ra cái mong ước muốn đc biết thổi sáo giống Bụt thế là mua luôn 1 cây sáo.
Kỳ lạ hơn là, chẳng hiểu vì sao cầm cây sáo thổi thử thử thế mà ra tiếng luôn, còn to rõ nữa chứ. Thế là mang về. Nhg sự tình là chẳng ai xung quanh tớ biết thổi. Học ở đâu đây? Nghĩ tiếc cây sáo 30k, cộng thêm lúc ấy chỉ muốn đc thổi, thế là lập tức lên mạng search, thế là ra damsan. Đọc học thổi 1 lèo trong một buổi chiều thế là học thổi đc bài "Làng tôi" Sướng rên rỉ. Nhưng có lẽ là tớ chỉ "giác ngộ" đến đó thôi. Bây giờ vẫn tập tọe lắm. Nếu cứ đọc các bác trên diễn đàn đàm đạo, thì càng thấy mình như chẳng biết gì cả. Híc.
Bác ĐTHDS hỏi đc cái gì? Tớ đc học thổi sáo. Và biết rằng mọi thứ có thể bắt đầu từ nhiều lý do, ko hẳn là bắt đầu từ niềm đam mê, tò mò, yêu thích... mà nó có thể là duyên, là thời điểm đến thì đến. Cứ tự nhiên như là gió vậy. Như thế lại hay.
Tớ học thổi sáo sắp đc một năm. Chưa biết gì nhiều về sáo cả. Nhưng biết rằng ở đây có nhiều bác thật là giỏi. Khâm phục các bác nhiều Chúc các bác luôn bình an trong từng phút giây, hạnh phúc trong từng hơi thở :)
Trang nhà : http://tanduy.tk/
Gương mặt Damsan.net
Diễn đàn Saxophone