Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
cha cha mấy ngày không online mà đã có thêm 1 cao nhân nữa lên tiếng bênh vực cho Kiều rùi , cụ Nguyễn Du thật lợi hại - con xin bái phục cụ.
tuy nhiên em rât vui được tiếp chuyện bác- được cãi nhau 1 cách tâm dắc cũng là cái hay của đời người.:
- Bác so sánh Kiều Với Tông Giang phải không ạ, ka ka bác so sánh cực kì chính xác, bởi vì cả hai nhân vật này em đều không phục công nhận Kiều rất giống Tống giang, giống thiệt. Tống Giang chỉ biết lấy cho mình và anh em Lương Sơn cái danh hão là vì dân, vì triều đình, kẻ anh hùng thực sự làm việc chỉ cần mình cho là đúng thì làm người đời nói gì thi mặc kệ , hành động như lưu thuỷ hành vân, mình làm việc tôt cho dân cho nước thì cần chó jì bọn triều đình công nhận, lịch sủ rất công bằng quần chúng là sáng suốt nhất muốn không bị chửi là giặc cỏ thì chỉ cần làm việc nghĩa trên không thẹn trời , dưới không thẹn với lương tâm nhân dân sáng suốt lịch sử công bàng sẽ phán xét .Việc chiêu an chỉ là cai suy nghĩ của kẻ hủ lậu nặng nề đạo Khổng nho. TG không ham lợi, không tham quyền(cái này nhiều người cho là có) nhưng trắc chắn là hám danh(cái này giông em Kiều đó àh)- có lẽ đây là bệnh chung của những người có học vấn, cho là mình có tài, muốn xã hội công nhận. TG chẳng lẽ không biết rằng trước đây anh em mình thiếu jì kẻ làm quan mà làm quan to , cũng bị triều đinh, quan tham chèn ép mà cùng đường ,thù vẫn còn đó, giừo về triều đình thì chúng tha cho sao - đúng là hám danh quên mạng,tuy nhiên cũng có thể nói do được giáo dục theo đạo nho từ nhỏ nên cái này "thâm căn cố đế" không sửa được- có thể thông cảm ,Hơn nữa TG lên LS không hoàn toàn bị bọn quan tham hãm hại(TG cũng làm quan, cũng có quan hệ tốt với quan địa phương) sau đó lại bị thằng tiểu nhân hãm hại, có thể vì thế mà chưa hiểu cái bộ mặt của triều đình như 1 sô anh em khác- có thể tha thứ được. nhưng- Kiều thì khác như em đã nói lúc bị HTH lừa thì Kiều phải qua hiểu đời rồi thùa biết mặt lũ quan triều đình- Kiều là kĩ nữ chẳng lẽ chưa bao giờ gặp 1 tên quan tham 1 tên quan ác nào(những lần bị lừa khác em rất thông cảm có thể cho qua vì em K chưa hiểu đời- mặc dù để hiểu đời thì bị lừa như thế hơi nhiều) vậy mà bị lừa- có lẽ do lời nói của HTH nhiều hơn là tiền (em công nhận)- bởi vì không khó nhận ra HTH đã nói đúng tâm tư của K(không nói trong truyện nhưng rất giống TG)- "tôi là kẻ có tài . tôi xuất chúng,tôi la ngươi gia giáo,tôi không muốn bị thiên hạ chửi là giặc cỏ(hoặc vợ giặc cỏ), bị chửi phiến loạn, tôi phải đạt được cái jì hơn thế, phải đựoc công nhận, phải được ca ngợi" - thưa bác Kiều mắc lỗi vì tham(thamdanh), lòng tham làm cho người ta kém sáng suốt)
+ bác nói khôn 3 năm dại 1 giờ la huyện thường - em đong ý , vậy hành động nào cua Kiều gọi là thông minh . hành động nào gọi là biết đời hiểu người khi mà cả đời Kiều bị lừa, nếu Kiều từ trước không bị ai lừa cả mà gặp HTH mới bị lừa thì em công nhận bác nói là đúng, em không yêu cầu K phải tuyệt đỉnh thông minh không mắc lừa 1 ai , em chỉ xin Kiều "bị lừa 3 năm khôn 1 giờ" 1 giờ đó chính là không mắc mưu HTH(hoặc ít ra mắc lưa rồi phải có hành động gì đó để sửa lỗi), nếu Kiều chỉ làm được vậy thui , em xin cúi sát đất thán phục.
+ thực ra như trong nguyên tác là Kiều đã tự tử nhiều lần lắm rồi bác ạh- không mạnh mẽ gì đâu- Cụ Nguyễn Du không cho em ấy chết thôi.ki ki- bac nên xem kĩ em đã viết ở trên là em muôn Kiều "coi nhẹ cái chết" vào lúc nào- không phải lúc bị đánh ghen hay lúc bị SK, MGS ... lừa, mà là lúc Từ HẢi chết, chết vì Kiều(em cũng phải đứa thích động 1 cái la tự sát đâu bac àh)- co nhiều kiểu chết - bị lừa mà tự sát là yếu đuối - em không thích - bị sỉ nhục mà tự sát là cái chết nhục nhã - em cũng không thích(em Kiều đều vì 2 cái này ma định tựu sát nhưng trời =CỤ Du cho em ấy sống, bác cho là em ấy đáng phục cũng được em xin miễn y kiến)- nhưng chết để đền ơn là cái chết đáng phục, chết để nhận lỗi là cái chết đáng thương, chết để mà làm cho kẻ tiểu nhân, lừa đảo , hiéu sắc như HTH phải khiếp sợ, kính phục mới là cái chết anh hùng.em Kiều đã sông khi cần phải sống nhưng không không biết coi nhẹ cái chết khi cần- trắc bác nghĩ rằng trọng tâm ý tứ của em với kiều la chữ "chêt"- không đâu bác àh , cái em muốn Kiều "coi nhẹ cái chết" mà làm "1 việc gì đó"(đây mới là cái trọng tâm) cho bản thân mình người bị HTH lừa, và nguời mình có lỗi là TH, (việc làm đó làm nên ý nghĩa của cái chêt- nếu có phải chết)>>>>>>hơn là hầu rượu thằng HTH
rất mong được biết tên bác.
nhocconthoisao: TiếngSáoCôĐơn: nhocconthoisao: cổ nhạc Trung Quốc luôn có 1 sức hút kỳ lạ với mọi người( không biết bác có nghe thử mấy khúc nhạc cổ (dương xuân bạch tuyết, quảng lăng tán,xích bích hoài cổ, thập diện mai phục ....) của Tàu chơi bằng thất huyền cầm và tiêu chưa , mặc dù đồ cổ nhưng mà nghe u hoài, tao nhã lắm. thời mấy bản nhạc đó ra đời âm nhạc VN trắc chỉ có mấy cái trống đồng với mấy cái chiêng , khánh, tù và thôi
TiếngSáoCôĐơn: nhocconthoisao: cổ nhạc Trung Quốc luôn có 1 sức hút kỳ lạ với mọi người(
nhocconthoisao: cổ nhạc Trung Quốc luôn có 1 sức hút kỳ lạ với mọi người(
cổ nhạc Trung Quốc luôn có 1 sức hút kỳ lạ với mọi người(
không biết bác có nghe thử mấy khúc nhạc cổ (dương xuân bạch tuyết, quảng lăng tán,xích bích hoài cổ, thập diện mai phục ....) của Tàu chơi bằng thất huyền cầm và tiêu chưa , mặc dù đồ cổ nhưng mà nghe u hoài, tao nhã lắm. thời mấy bản nhạc đó ra đời âm nhạc VN trắc chỉ có mấy cái trống đồng với mấy cái chiêng , khánh, tù và thôi
Nghe đồ cổ mà nhận ra được đó là đồ cổ, tức là người cũng đồ cổ.
thời mấy bản nhạc đó ra đời âm nhạc VN trắc chỉ có mấy cái trống đồng với mấy cái chiêng , khánh, tù và thôi nên bọn TQ thèm quá qua xin hoài. Bởi vì :
Thập diện mai phục mà thiếu chiêng trống đồng của người Việt thì chẳng ra được cái vẻ mai phục.
Dương xuân bạch tuyết mà thiếu cái khánh của Việt Nam thì chẳng nói lên được cái tài của Lư Duyên Tử.
Xích bích hoài cổ mà thiếu tiếng tù và xông trận thì e ràng chẳng thể nào Khóa xuân được hai Kiều.
Em xin tranh luận lần này là lần cuối với bác nhocconthoisao vì hình như em đã hơi hiểu đc tư tưởng bác nhocconthoisao rồi.
Bác nhocconthoisao không phục những người từng có hành vi theo bác ấy là yếu hèn, cầu an.
Với tư tưởng này trên đời có lẻ có rất ít người đáng để bác nhocconthoisao của chúng ta phục, chứ còn mấy nhân vật đang bàn tới đây đều đáng bị dẹp đi cả hehe . Kiều& Từ Hải với Tống Giang và muốn có danh nghĩa đàng hòang nên chấp nhận đề nghị của triều đình---> hèn . Có thể kể thêm 1 hội cũng rất nổi tiếng nữa mà em bảo đảm bác nhocconthoisao cũng không thèm phục : Lưu Bị (có thành không dám lấy) , Khổng Minh (có ngôi không dám nhận), những người này đều là kẻ không đáng phục ---> cái đám cắm đầu cắm cổ đi theo làm sao đáng phục ---> Quang,Trương , Triệu, Mã, Hòang không đáng phục, y như mấy ông LSB dưới trướng Tống Giang vậy.
Cầu danh nghĩa chính đạo không phải là tham danh. "Tham danh" là nghĩa tiêu cực, thường những kẻ muốn có danh hiệu vượt ngòai năng lực của mình mới nên gọi là tham danh . Đừng nói là ngày xưa nặng nề hủ Nho, thời bây giờ làm gì cũng phải có danh nghĩa đàng hòang mà dựa vào.
Những đạo như LSB, Từ Hải, làm bao nhiêu chuyện , đối tượng là ai thì vẫn gọi là cướp , là lọan. Xưa nay chưa từng có triều đại nào không có quan tham, không có cường hào, không có ác bá. Những kẻ này có kẻ bị xử, may mắn cho xã hội, có kẻ không. Những kẻ không bị triều đình xử thì nên để cho những lọan quân như LSB, Từ Hải xử mãi sao. Trong cùng 1 xã hội mà vừa có luật pháp vừa có lụật rừng, triều đình sao còn đc vị thế của nó , luật pháp sao còn đc tôn trọng. Những người như mấy anh hùng trên LSB, hay Từ Hải, chỉ có 2 con đường : 1 là họat động trong 1 thời gian rồi trước sau cũng bị triệt tiêu , 2 là không bị triệt tiêu thì phải cố mà lật đổ triều đình (khởi nghĩa thật sự) chứ ko thể có chuyện tồn tại mãi mãi song song với pháp luật đc. Thương cho mạng mình thì có, nhưng thương cho mạng của anh em, của binh sĩ là nhiều , thế mới có chuyện chấp nhận chiêu an sau 1 thời gian đã tung hòanh dữ dội. Khoan hãy xét đến chấp nhận chiêu an là chết hay ko, nó vẫn là 1 cơ hội, còn hơn là ko có cơ hội nào (đánh lăn xả tới cùng cũng chết hết anh em).
không khó nhận ra HTH đã nói đúng tâm tư của K(không nói trong truyện nhưng rất giống TG)- "tôi là kẻ có tài . tôi xuất chúng,tôi la ngươi gia giáo,tôi không muốn bị thiên hạ chửi là giặc cỏ(hoặc vợ giặc cỏ), bị chửi phiến loạn, tôi phải đạt được cái jì hơn thế, phải đựoc công nhận, phải được ca ngợi" - thưa bác Kiều mắc lỗi vì tham(thamdanh), lòng tham làm cho người ta kém sáng suốt
Cái này là tâm tư của bác chế ra thì có chứ của K đâu. Em thấy bác nói Kiều đáng thương nhưng không đáng phục, nhưng em thấy bác cũng chẳng thương Kiều chổ nào, chỉ có ghét thôi.
Em thấy , mỗi người thì quan điểm khác nhau. Nhưng may mắn là người có tư tưởng giống bác nhocconthoisao có lẽ không nhiều. Ai cũng chuyện ta ta làm, ta làm là vì nghĩa, đúng sai sẽ có lịch sử phán quyết thì xin thưa : Cái đất nước này sẽ lọan lạc từng ngày và từ lâu trên thế giới này sẽ không còn chổ nào có hòa bình nữa .
Tranh luận là thú vị, nhưng em nói hết rồi nên còn 1 ý xin nói thẳng luôn, giữ trong người chi cho bực bội. Nếu bác nhocconthoisao rộng lượng thì không chấp em, còn không thì thôi. Ý cuối của em là : tranh luận với người có tư tưởng quái lạ mà theo em là tiêu cực như bác nhocconthoisao em chẳng thấy thú vị gì cả hehehe.
chán quá , sao bác toan tiêu cực hóa mấy quan điểm của em zầy, hay tại lí luận em hơi lằng nhằng bac hiểu nhầm nên phản cảm, cái jì cũng cho là sai.. hic
+ bác bảo em không thích hành vi cầu an yếu hèn (làm em mừng hụt tưởng bác hiểu em thiệt) ngay câu sau bác đánh luôn TH, rồi LB, KM, QV, TV,TP vào bác co hiểu truyện Tam QUốc không vậy -KM không nhận ngôi là vì yếu hèn àh, Lưu Bị không nhận thành là vì yều hèn, cầu an àh,Bác Đánh thêm Quan Vũ ,TRương Phi,TV,HT vào danh sách nữa thì em chịu thiệt rồi(theo bác họ đầu yếu hèn cầu an hết sao hic), Từ Hải là anh hùng khởi nghĩa nếu yếu hèn thì không làm được vầy đâu(trong các bài viết ở trên bác có thấy em chê TH khi nào không- em phục anh này đo bác)- chỉ hơi dại dột nghe lời con gái mà ra hàng thui - không hèn đâu(cái này em thông cảm- anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà- thích ứng với câu khôn 3 năm dại 1 giờ)con Khổng minh là 1 trong 1 trong những thần tượng của em đó - bác nói em không phục KM là "cưỡng từ đọat lý" rồi - không biết hiểu sai thiệt hay cố tình- bác làm em buồn quá xá hu hu hu hu, Lưu BỊ hơi nhu nhược thiệt nhưng em vẫn phục nhân vật này đó- bác hiểu vì sao khhông Lưu bị là kỳ tài dùng ngưòi, kẻ có khả năng thâu phục lòng người , là người có biệt tài khuyến khích chiêu dụ nhân tâm, là kẻ co ý chí, hoài bão - điểm này cực kỳ đáng phục chỉ vì nhân đạo nên hơi nhu nhược thôi.con những nhân vật khác như QV,TV,TP,HT...em xin miễn bàn (vì bác phát biểu lệch lạc đến như vầy thì em chịu không bàn nổi)Anh hùng lương sơn cũng không thiếu người em phải nể phục Lâm Xung, Võ Tòng, Lỗ TRí thâm,..............1 lời khuyên cho bác - bác nên đọc kĩ lại những tác phẩm như TamQuóc, Thủy Hủ, và Cả truyện Kiều nữa. - góp ý xây dựng thiệt đó.Sao bằng lộc trọng quyền cao,Công danh ai dứt lối nào cho qua? - Kiều nói đó nha- bác bảo em ấy co ham danh không thì tùy+ bác bảo cầu danh nghĩa chính đạo là không phải ham danh à- sai - kẻ nào coi danh là "mục đích" thì đó là ham danh, kẻ nào chỉ coi danh là phương tiện hoạc không nghĩ tới danh mới là kẻ không hám danh, - bác hiểu hay không tùy bác(chính hay tà không chỉ co danh là biết được , xưa nay thiếu gì kẻ được danh la tốt mà kỳ thực trong lòng lại cực tàn ác, càng cầu danh chính đạo nhiều càng có vấn đề đây)..bác bảo bây giừo không có danh thì không làm được viec- đúng- vì danh trong trường hợp này chỉ là phương tiện chứ không phải mục đích. - bây giờ hỏi bác Kiều coi danh là mục đích hay là lấy danh để thực hiên mục đích gì đó ý nghĩa hơn- đọc kỹ tác phẩm nhe bác+ bác có biêt Từ Hải,LSB sống vào thơi nào không mà bác đòi tôn trọng luật pháp, khi mà liật pháp trở thanh công cụ đàn áp con người, có cảm giác bac không hiểu jì về thời loạn, thời kỳ suy thoái của 1 vương triều PK. lý thuyêt của bác chỉ áp dụng cho thời bình, thời thịnh thế thôi.+ còn về quan điểm hành động theo những jì mình cho là đúng của em (thừa nhận có hơi thi vị)-tuy nhiên đáng tiếc đã bị bác bóp méo thảm hại- khi bác đánh đồng nó với chủ nghĩa độc đoán cá nhân. + bác bảo tui không thương Kiều khi chỉ ra những lỗi lầm của Kiều àh? thua bác như tui đã nói Khổng MINH la1 trong những nhân vật mà tuy khâm phục nhất , nhưng ông ta là làm việc thiếu khoa học, không biết chia sẻ công việc cho cấp dưới việc jì cũng ôm hết về mình,nhìn sai ngưoi đó là Mã Tốc, tui không hề phủ nhận những khuyết điểm này,chúng ta nên khách quan, không phải vì thương, vì phục mà cái gi cũng cho là đúng là tốt , mà phủ nhận khuyết điểm cua họ- , thưa bác xin mạn phép hỏi 1 câu ; bác thực sự cảm thương cho em Kiều thực hay chỉ la xu thời, thấy nhiều người có quan điểm như vậy nên theo số đông (vì theo những gì bác viết thì hình như chính bác cũng chưa đọc kĩ và hiểu kĩ về nhân vật này) mong bác bàn luận trên cơ sở chia sẻ cảm nhận và hiểu biết,trên tinh thần xây dựng, không nên vì thấy li luận cua người khác hơi xa lạ so với thói thường , hoặc tư tưởng , va cách nhìn nhận hơi khác chiều so với só đông (em thừa nhận điều này) , khi ta chưa hiểu rõ ý tứ của nhau ma sinh phản cảm chán ghét , hiểu sai nhân cách đói phương,dẫn tới việc tranh luận thiếu tính trí tụe ,nặng về công kích cá nhân.em xin nhắc lại về quan điểm của em ngay từ đâu. Kiều đáng thương chua đáng phục- việc em phân tích khuyết điểm của Kiêu không phải để bôi nhọ nhân vật này, mà là để bác bỏ việc nhiều người cho rằng số phận K long đong hoàn toàn do trời, do số phận, và xã hội run rủi - việc 1 cô gái không được tinh dời, thông minh, mác lỗi , bị lừa hại chết chồng không phải là 1 tội ác tày trời - việc gán cho cô ây quá nhiều ưu điểm mà thực tế do chung tả cảm thưong quá mà tự che mát mình- chính là không công bằng với với nàng Kiều - 1 nhân vật có tốt có xấu đó mới là nhân vật chân thực. nhân vật mang tính nhân văn - tin trắc cụ Nguyễn Du cũng không muốn như vậy.Mấy hôm nay em đã suy nghĩ tại sao cụ Du lại chấp nhận có 1 nhân vật nhiều "lỗi" như vậy,và đã hiẻu ra bởi vì có như vậy Kiều mới là "người".phi thường hóa cái "người" cua Kiều là ta có tội đó ,Kiều không hoàn toàn bạc phận, không hoan toàn thông minh, không hoàn toan nghĩa khí, không hoàn toàn vô tư, không hoàn toàn trung tình ,không hoàn toàn may mán, kiều được miểu tả có cái vỏ hoàn mĩ đẹp đẽ nhưng lỗi lầm cũng không ít -thậm trí trầm trọng - bây giừo thì em hiểu thêm rằng cụ DU không viết để chúng ta thương cảm cho người phụ nữ, mà để chúng ta bao dung cho con nguờicoi như em cũng stop tại đây nha - đúng sai hãy để lịch sử phán xét
ngay câu sau bác đánh luôn TH, rồi LB, KM, QV, TV,TP vào bác co hiểu truyện Tam QUốc không vậy -KM không nhận ngôi là vì yếu hèn àh, Lưu Bị không nhận thành là vì yều hèn, cầu an àh,Bác Đánh thêm Quan Vũ ,TRương Phi,TV,HT vào danh sách nữa thì em chịu thiệt rồi(theo bác họ đầu yếu hèn cầu an hết sao hic), Từ Hải là anh hùng khởi nghĩa nếu yếu hèn thì không làm được vầy đâu(trong các bài viết ở trên bác có thấy em chê TH khi nào không- em phục anh này đo bác)- chỉ hơi dại dột nghe lời con gái mà ra hàng thui - không hèn đâu(cái này em thông cảm- anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà- thích ứng với câu khôn 3 năm dại 1 giờ)
con Khổng minh là 1 trong 1 trong những thần tượng của em đó - bác nói em không phục KM là "cưỡng từ đọat lý" rồi - không biết hiểu sai thiệt hay cố tình- bác làm em buồn quá xá hu hu hu hu, Lưu BỊ hơi nhu nhược thiệt nhưng em vẫn phục nhân vật này đó- bác hiểu vì sao khhông Lưu bị là kỳ tài dùng ngưòi, kẻ có khả năng thâu phục lòng người , là người có biệt tài khuyến khích chiêu dụ nhân tâm, là kẻ co ý chí, hoài bão - điểm này cực kỳ đáng phục chỉ vì nhân đạo nên hơi nhu nhược thôi.con những nhân vật khác như QV,TV,TP,HT...em xin miễn bàn (vì bác phát biểu lệch lạc đến như vầy thì em chịu không bàn nổi)
Anh hùng lương sơn cũng không thiếu người em phải nể phục Lâm Xung, Võ Tòng, Lỗ TRí thâm,..............1 lời khuyên cho bác - bác nên đọc kĩ lại những tác phẩm như TamQuóc, Thủy Hủ, và Cả truyện Kiều nữa. - góp ý xây dựng thiệt đó.
Sao bằng lộc trọng quyền cao,Công danh ai dứt lối nào cho qua? - Kiều nói đó nha- bác bảo em ấy co ham danh không thì tùy
+ bác bảo cầu danh nghĩa chính đạo là không phải ham danh à- sai - kẻ nào coi danh là "mục đích" thì đó là ham danh, kẻ nào chỉ coi danh là phương tiện hoạc không nghĩ tới danh mới là kẻ không hám danh, - bác hiểu hay không tùy bác(chính hay tà không chỉ co danh là biết được , xưa nay thiếu gì kẻ được danh la tốt mà kỳ thực trong lòng lại cực tàn ác, càng cầu danh chính đạo nhiều càng có vấn đề đây)..bác bảo bây giừo không có danh thì không làm được viec- đúng- vì danh trong trường hợp này chỉ là phương tiện chứ không phải mục đích. - bây giờ hỏi bác Kiều coi danh là mục đích hay là lấy danh để thực hiên mục đích gì đó ý nghĩa hơn- đọc kỹ tác phẩm nhe bác
+ bác có biêt Từ Hải,LSB sống vào thơi nào không mà bác đòi tôn trọng luật pháp, khi mà liật pháp trở thanh công cụ đàn áp con người, có cảm giác bac không hiểu jì về thời loạn, thời kỳ suy thoái của 1 vương triều PK. lý thuyêt của bác chỉ áp dụng cho thời bình, thời thịnh thế thôi.
+ còn về quan điểm hành động theo những jì mình cho là đúng của em (thừa nhận có hơi thi vị)-tuy nhiên đáng tiếc đã bị bác bóp méo thảm hại- khi bác đánh đồng nó với chủ nghĩa độc đoán cá nhân.
+ bác bảo tui không thương Kiều khi chỉ ra những lỗi lầm của Kiều àh? thua bác như tui đã nói Khổng MINH la1 trong những nhân vật mà tuy khâm phục nhất , nhưng ông ta là làm việc thiếu khoa học, không biết chia sẻ công việc cho cấp dưới việc jì cũng ôm hết về mình,nhìn sai ngưoi đó là Mã Tốc, tui không hề phủ nhận những khuyết điểm này,chúng ta nên khách quan, không phải vì thương, vì phục mà cái gi cũng cho là đúng là tốt , mà phủ nhận khuyết điểm cua họ- , thưa bác xin mạn phép hỏi 1 câu ; bác thực sự cảm thương cho em Kiều thực hay chỉ la xu thời, thấy nhiều người có quan điểm như vậy nên theo số đông (vì theo những gì bác viết thì hình như chính bác cũng chưa đọc kĩ và hiểu kĩ về nhân vật này)
mong bác bàn luận trên cơ sở chia sẻ cảm nhận và hiểu biết,trên tinh thần xây dựng, không nên vì thấy li luận cua người khác hơi xa lạ so với thói thường , hoặc tư tưởng , va cách nhìn nhận hơi khác chiều so với só đông (em thừa nhận điều này) , khi ta chưa hiểu rõ ý tứ của nhau ma sinh phản cảm chán ghét , hiểu sai nhân cách đói phương,dẫn tới việc tranh luận thiếu tính trí tụe ,nặng về công kích cá nhân.
em xin nhắc lại về quan điểm của em ngay từ đâu. Kiều đáng thương chua đáng phục- việc em phân tích khuyết điểm của Kiêu không phải để bôi nhọ nhân vật này, mà là để bác bỏ việc nhiều người cho rằng số phận K long đong hoàn toàn do trời, do số phận, và xã hội run rủi - việc 1 cô gái không được tinh dời, thông minh, mác lỗi , bị lừa hại chết chồng không phải là 1 tội ác tày trời - việc gán cho cô ây quá nhiều ưu điểm mà thực tế do chung tả cảm thưong quá mà tự che mát mình- chính là không công bằng với với nàng Kiều - 1 nhân vật có tốt có xấu đó mới là nhân vật chân thực. nhân vật mang tính nhân văn - tin trắc cụ Nguyễn Du cũng không muốn như vậy.Mấy hôm nay em đã suy nghĩ tại sao cụ Du lại chấp nhận có 1 nhân vật nhiều "lỗi" như vậy,và đã hiẻu ra bởi vì có như vậy Kiều mới là "người".phi thường hóa cái "người" cua Kiều là ta có tội đó ,Kiều không hoàn toàn bạc phận, không hoan toàn thông minh, không hoàn toan nghĩa khí, không hoàn toàn vô tư, không hoàn toàn trung tình ,không hoàn toàn may mán, kiều được miểu tả có cái vỏ hoàn mĩ đẹp đẽ nhưng lỗi lầm cũng không ít -thậm trí trầm trọng - bây giừo thì em hiểu thêm rằng cụ DU không viết để chúng ta thương cảm cho người phụ nữ, mà để chúng ta bao dung cho con nguời
coi như em cũng stop tại đây nha - đúng sai hãy để lịch sử phán xét
Tính ko tranh luận thêm nhưng đi ngang qua thấy đọan đầu của bác, em vào đính chính (chứ ko phải tranh luận tiếp)
Em nêu các ông Lưu Bị , Khổng Minh không phải chuyện cầu an, mà là chuyện danh nghĩa. Em đang nói về danh nghĩa chứ ko chỉ có chuyện cầu an của lọan đảng.
Lưu Bị nhát tay không dám nhận thành của Đào Khiêm vì sợ điều tiếng thiên hạ (dù nếu ông nhận thì nhân dân mừng hết lớn).
Lưu Bị trước khi qua đời có dặn Khổng Minh, nếu hậu chủ là kẻ bất tài thì cứ lên ngôi đi. Sau đó thì ai cũng biết, Khổng Minh sợ hết hồn. Mà sau này dù cho A Đẩu có đần độn đến mức nào đi nữa thì Khổng Minh cũng phò tới cùng ko dám phế. Danh nghĩa chính đạo ngày xưa là cực kỳ quan trọng.
Còn khúc sau bác nói gì em chưa đọc , chắc để dành cho ai khác muốn tham gia tranh luận
leehonso: nhocconthoisao: TiếngSáoCôĐơn: nhocconthoisao: cổ nhạc Trung Quốc luôn có 1 sức hút kỳ lạ với mọi người( không biết bác có nghe thử mấy khúc nhạc cổ (dương xuân bạch tuyết, quảng lăng tán,xích bích hoài cổ, thập diện mai phục ....) của Tàu chơi bằng thất huyền cầm và tiêu chưa , mặc dù đồ cổ nhưng mà nghe u hoài, tao nhã lắm. thời mấy bản nhạc đó ra đời âm nhạc VN trắc chỉ có mấy cái trống đồng với mấy cái chiêng , khánh, tù và thôi Nghe đồ cổ mà nhận ra được đó là đồ cổ, tức là người cũng đồ cổ.thời mấy bản nhạc đó ra đời âm nhạc VN trắc chỉ có mấy cái trống đồng với mấy cái chiêng , khánh, tù và thôi nên bọn TQ thèm quá qua xin hoài. Bởi vì :Thập diện mai phục mà thiếu chiêng trống đồng của người Việt thì chẳng ra được cái vẻ mai phục. Dương xuân bạch tuyết mà thiếu cái khánh của Việt Nam thì chẳng nói lên được cái tài của Lư Duyên Tử.Xích bích hoài cổ mà thiếu tiếng tù và xông trận thì e ràng chẳng thể nào Khóa xuân được hai Kiều.
Điểm yếu của em hình như la luôn làm mọi nguời hiểu xấu về mình ( phải sửa gấp thoai)
trắc bác lại nghĩ là em sính hàng Tàu hiưn hàng ta ,không ái quốc chứ jì... hic, hoặc là coi thường văn hóa VN non yếu chứ jì.
quan điểm của em là chấp nhận, đối mạt với sự thật , không việc gì ta phải bào chữa cho việc văn minh nước ta trong quá khứ không bằng trung quốc , vì đó là sự thật chúng ta bào chữa thi có lại vơi hơn 1 tỷ cái mồm của bọn Tàu không. tự bào chữa cho quá khứa chính la1 dạng "thắng lợi tinh thần". chấp nhận sự thật không phải là coi thường, quá khứ phải từ đó nhận biết bản thân mà vươn lên .
sách giáo khoa cho cho trẻ con Nhật bản trang đầu co viết đại khái thế này; chúng mày(thầy giáo dạy lịch sỉư của em dịch thế em không biết đâu nha) là con cháu của 1 đất nước bại trận, ngheo tài nguyên, muốn ngẩng đầu lên được thì phải học -( em viết có thể không sát vì lâu rồi nên không nhớ rỗ chi tiêt, nhưng đại khái là vậy)
TiếngSáoCôĐơn: Lưu Bị trước khi qua đời có dặn Khổng Minh, nếu hậu chủ là kẻ bất tài thì cứ lên ngôi đi. Sau đó thì ai cũng biết, Khổng Minh sợ hết hồn. Mà sau này dù cho A Đẩu có đần độn đến mức nào đi nữa thì Khổng Minh cũng phò tới cùng ko dám phế. Danh nghĩa chính đạo ngày xưa là cực kỳ quan trọng.
cái này là vì tình nghĩa, và ơn với Luu Bị chứ không phải vì danh
không biết tụi mình sang chủ đề Tam Quốc Từ khi nao vậy nhỉ hĩ hĩ hĩ hĩ