Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
Trang nhà : http://tanduy.tk/
Gương mặt Damsan.net
Diễn đàn Saxophone
Thổi biểu diễn có 2 cái hạn chế là run và không có hứng. Tui tuy thổi kém nhưng cũng biểu diễn vài lần rồi, giờ không còn run nữa nhưng chẳng bao giờ có hứng như khi tập ở nhà cả. Túm lại chưa bao giờ biểu diễn hay bằng lúc tập.
Sau buổi offline, em thấy kỹ thuat biểu diễn la một vấn đe lớn ( chưa dam nói đến nghệ thuật biểu diễn). Theo em, cái này có mọt phần giống như kỹ năng nói chuyện đam đong hay thuyết trình.cái này thì tùy theo mỗi người.
Em cũng thổi off vài lần, lần nào cũng bể xô.Em thấy nguyên nhân có thể là:
+ tập bài chưa kỹ
+chọn bài quá sức
Các bác thấy sao
em chưa có kinh nghiệm diễn ở đông người bao h cả. toàn người quen thì mới không run. gặp người lạ mà họ lại yêu cầu mình thổi cho họ nghe
thì run lên cầm cập ^_^
những lúc tâm lí không ổn định thì. hơi thở của mình cũng không ổn định. khi đó để thổi 1 bài cũng khó khăn hơn
em đọc 1 số sách thấy họ nói :
chỉ nên biễu diễn những bài bạn đã tập thật nhuyễn. đã có sự chuẩn bị kĩ.không nên thổi những bài mới tập, hay đang còn vướngxác định khi biểu diễn. mình chỉ cần đạt 70% khả năng khi thổi bình thường thì không có gì lo lắng nữa.trước khi thổi thật . hãy tập câu đầu bằng 1 làn hơi thật chậm và đều. để nhận diện giai điệu của bản nhạc
khả năng biễu diễn cũng là 1 vấn đề quan trọng với những nghệ sĩ chuyên nghiệp.
có những nghệ sĩ chơi đàn rất giỏi nhưng họ không thể biễu dĩên được trước đám đông
5 - Biểu diễn trên sân khấuĐó chính là khả năng thể hiện trước hàng trăm khán giả và giúp họ thưởng thức các nhạc phẩm. Một số nhạc sĩ không gặp khó khăn khi làm việc này nhưng cũng có những người phải chịu đựng sự căng thẳng thần kinh cực độ. Họ được biết đến là những người sợ sân khấu và không dám tin rằng mình có thể biểu diễn thành công hay nhớ được nốt nhạc.Vladimir Horowitz là một nhạc sĩ nhút nhát đã hai lần vắng mặt trên sân khấu hòa nhạc trong nhiều năm vì thiếu sự tự tin. Nghệ sĩ vĩ đại chuyên trình diễn nhạc của Bach, Glenn Gould đã quyết định vĩnh viễn rời khỏi sân khấu âm nhạc ở tuổi 30 và chỉ chơi nhạc trở lại tại phòng thu âm.
đừng nghĩ là mình sẽ bị lỗi hay sẽ thổi không được. như thế sẽ gây trở ngại trong tâm lí
khi nghĩ là mình thổi sáo để mang lại niềm vui cho người khác. thì tự nhiên sẽ thấy hào hứng
+ tự tin vào khả năng của bản thân. có rất nhiều người không biết thổi sáo. và nhiều người mong muốn được thổi sáo giỏi như mình nữa mình thổi sáo là để truyền cảm xúc của bản nhạc tới người nghe. ở đây chỉ xuất hiện cảm xúc bản nhạc. và người nghe.nếu xuất hiện thêm cảm xúc của cái tôi khác với cảm xúc của bản nhạc ( như thổi bài vui khi đang buồn ). có thể bị nhiễu. khiến bản nhạc khônglột tả được hết cái hay của nó
và theo em . cái quan trọng nhất là hãy biến mình thành 1 người nghe. không phải mình đang thổi sáo đâu. mình đang nghe ai đó thổi sáo.
mình cảm nhận âm thanh, cảm xúc, giai điệu của tiếng sáo đó. qua việc cảm nhận đó. tay, nhịp, và làn hơi sẽ được điều chỉnh theo luồng cảm xúc đó.tức khi thổi chỉ cần mình chú vào cảm xúc thì sự thu tỏa làn hơi, nhịp, tay sẽ tự động đi theo.
như binh lính theo vị chỉ huy ^_
mình có nghe thì mới biết mình thổi hay dở thế nào để điều chỉnh.tai chính là vị thầy tốt nhất của mìnhkhi thổi không chú ý vào tay , hơi, nốt nhạc, hay nhịp mà chỉ chú ý vào tai thôi. theo như phật giáo gọi là nhĩ quán cái đó trong bài nào em cũng dùng và thấy rất có ích [:^)giúp mình hiểu bản nhạc. và tiến bộ nhanh
hehe. ai bảo bác khi thổi sáo ko đeo mai rùa vào.
cho bác saotruc công thức tập để hết run :
ngày đứng trung bình tấn vài tiếng.
tập tư thế xác chết của yoga khí công
ngồi thiền quán tưởng cục đá. bác là cục đá. to đùng. nằm im re
bác tập xong cho em biết cảm giác nha ^_
yoga. khí công gì đó. em toàn là thấp thủ hết. sáo trúc lại càng dân nhập môn
em định viết 1 vài bài về thiền với thổi sáo mà run quá.. không dám viết
theo em nghĩ
còn rung là do vấn đề tâm lí & mình chưa thật sự hòa nhập, nhập tâm vào bản nhạc
nếu chỉ còn bản nhạc và cảm xúc bản nhạc thì cái bản ngã của mình không còn.nên cũng không thấy run
em nghe 1 anh đi trước bảo :
khi thổi nên chìm đắm trong thế giới của âm thanh, hoàn cảnh, cảm xúc, tâm trạng của bản nhạc
mình hiểu nó thì tự dưng sẽ quên bản thân mình đi . mà không nghĩ về bản thân nữa
-----------------
tâm trí của mình luôn cần 1 đối tượng để hướng đến. và nó chỉ có thể nghĩ đến 1 cái 1 lúc ( chế độ đơn nhiệm )
nếu khi nó không hiểu rõ được bản nhạc. nó sẽ quay qua lo sợ
nếu mình hoàn toàn bị bản nhạc chi phối. cái rung sẽ mất đi
nhìn những nhạc công nổi tiếng chơi. thấy họ cực kì say sưa , chìm đắm. nhìn đã thấy thích roài
em thì sau khi học sáo trúc thiền tiến bộ rất nhiều. thiền cũng giúp thổi sáo tăng nhanh ^_^
-----------
rốt cục là em vẫn run ầm ầm mấy thứ trên là lí thuyết à . hehee