-
tưởng lão tà tiêu rồi không ngờ trốn ở đây
-
tên này có đáng kể chi? công lực tới đâu hử?
-
có điều này là sự thật mà các pác phải sớm nhận ra : thứ nhất : dù cho có tập thì các pác cũng đừng có mơ đạt đến trình độ của các bậc thầy đó, mấy ổng giấu nghề, các thế ngón hay hết rồi. thứ hai : cho dù có học ổng cũng
-
giờ thì không còn ai là đối thủ của ta nữa rồi , vì gã hoàng dược sư đã bặt tăm, nghỉ chơi sáo.
-
thì dịp khác, có vào nhớ mang sáo theo
-
5 ngàn một cuốn chép được khỏang 30 bài
-
hãy cẩn thận với kiểu quyên tiền này: hổng chừng đây là một chiêu bán sáo + cần câu làm từ thiện làm mồi nhử. thử hỏi : mua một cây 100 ngàn + từ thiện 50 ngàn = 150 ngàn. nếu 50 ngàn mà không góp từ thiện không chuyển
-
đề nghị lãng tử lee thổi tặng anh em đam san một bài : gác lạnh về khuya cơn gió lùa ...bằng tiêu thử coi có hoang dã hiu hắt không, bài này có nốt la trầm thổi tiêu khỏi cần dịch giọng nhe....một tràng pháo tay cho các hạ đó.
-
bài này có cái hay riêng, cái hay đó là: được chơi bằng tiêu,tạo cảm giác lạ, người thổi chạy ngón nhanh, diễn tả được nội dung tuỳ hứng ..đôi lúc phá cách trong biểu diễn. cái dở đó là: nhanh quá , mà nhịp thì
-
tại pác công lực chưa đủ đó thôi! bài cánh chim tự do, nhớ về nam , ngày hội lập buôn và phụng vũ là những bài thuộc hàng kinh điển của những ai chơi sáo. chơi hay phải mất 10 năm lận. dưới 10 năm đương nhiên là không hay rồi. nếu là không