Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
các bác ơi ! topic này thật hay lắm . Người quan tâm đến nghệ thuật , âm nhạc thơ ca thì nên đi chung . Tại hạ có ý kiến này , mong các bác tham khảo nhé : chúng ta hãy post những bài thơ c1o 1 chủ đề nhất định , và cứ post đến khi cạn ý củ chủ đề đó thì đổi sang chủ đề khác . Thơ tự làm cũng được , thơ sưu tàm cũng được . Miễn là duy trì topic này để các thành viên có điều kiện góp vài bài thơ để phong phú thêm ngôi nhà ĐAM SAN . Và nếu có ai muốn hỏi về luật làm thơ đường hay chia sẻ về thơ cũng có thể hiểu biết thêm . Ý các bác thế nào ạ?
Chỉ gặp được nàng trong giấc mộng
Sáng ra mọi thứ hóa thành không
Trở về thực tại ngàn xa cách
Trời hạ sao lòng lấm tấm đông .
Thu đến hoàng hôn, gió quyện nhiều
Xót tình lũ quạ gọi hoang liêu
Tả tơi lá úa rơi ngàn cánh
Vằng vặc trăng thu tỏa một chiều
Cám cảnh bồi hồi lòng tráng sĩ
Tình sầu lay động khóm vân tiêu
Tương tư một giấc năm canh mộng
Thôi nói làm chi đến chữ yêu !
Nguyễn Khánh Chân ( Phượng hồng )
Chiều ru điệu nhớ một phương trờiVài giọt thu sầu đong nắng rơiTiễn gót chia tay sầu lối mộngDừng chân lẻ bóng nhạt bên đờiThuyền đi đi mãi – hơi sương giáBến đợi đợi hoài – ánh nguyệt côiSo phím cung đàn dây lỗi nhịpNgàn câu gói lại chữ yêu người
de nghi cac bac post bai phai ghi ten tac gia
ton trong tac gia chinh la ton trong ban than!
ah ! mình quên . Cám ơn bác đã nhắc nhở nhé ! :) Mà những bài của mình làm , mình khỏi viết tên đýợc không?
1.Em ơi! Hà Nội – phố!Ta còn em mùi hoàng lanCòn em hoa sữa.Tiếng giày gọi đường khuyaThang gác cọt kẹt thời gianThân gỗTa còn em màu xanh thật đêmNgôi sao lẻXào xạc chùm cây gióChiếc lá lạc vào căn xép nhỏLá thư quên địa chỉQuay về
2.Ta còn em một gốc cây,Một cột đènAi đó chờ ai?Tóc cắt ngang xõa xõa bờ vaiTa còn em một ngã ba vội vã,Chiếc khăn quàng tím đỏ thoáng qua,Khuôn mặt chưa quenBỗng xôn xao nỗi khổMỗi góc phố một trang tình sử
3.Ta còn em con đường vắngRì rào cơn mưa nhỏ.Trên vòm caoĐổ xuống chuông hồi.Nhà thờ Cửa BắcTan chiều lễKinh cầu còn mãi ngân nga
4.Ta còn em đôi mắt buồnDõi cánh chim xaTháng năm dừng lạiMột ngôi nhàGã Trương Chi ôm ghitaTừng đêmHóa đáTa còn em chuyến tàu đêmVề muộnQua cầuMột người nào lạc giữa sân ga
5.Em ơi! Hà Nội – phố!Ta còn em những hố sâuTrước cửaCơn mưa đầyChiếc thuyền giấy lang thangKhông bến đỗTa còn em quả bóng lănMột mình trên sân cỏThằng bé thẫn thờTuổi thơ qua cuộc chơi,Vội vãTa còn em cánh cửa sắtLâu ngày không mởNhà ai?Qua đó bâng khuâng,Nhớ tuổi học trò
6.Ta còn em giàn thiên lý,Năm xưaThơm mùi hò hẹnCuộc tình đầu ngọt lịm.Những nụ hôn xanh ngắt trên cành…Ta còn em chuỗi cười vừa dứt.Nắng chiều vàng ngọn cỏVườn hoangNgày cũ vui tàn theo mùa hạ…Ta còn em tiếng ghitaBập bùng tự sựĐêm kinh kỳ một thuởXanh lơ…
7.Ta còn em chiếc đồng hồ quả lắcGià nua,Đếm thời gianTheo nhịp đong đưaTrước ngõ phốSót cây hoa gạoBuổi chợ chiều họp giữa kinh đô
8.Ta còn em những ngọn đèn mờ.Trên nóc phố,Mùa trăng không tỏ.Tiếng rao đêmLạc giọngThờ ơTa còn em bảy nốt cù cưa,Lão Mozart hàng xómTừng đêm quên ngủ.Cô gái mặc áo đỏ VeniseTiếng dương cầm trong căn nhà đổNhững mảnh vỡ trên thềmBeethoven và Sonate Ánh TrăngNốt nhạc thiên tài bay lả tả,Một kiếp người,Một phím đàn long
9.Ta còn em khuya phố,Mênh mông,Vùng sáng nhỏBà quán ê a chuyện nàng KiềuRượu làng Vân lung linh men ngọtMắt cô nàng lúng liếng,Đong đưa,Những chàng trai say suốt cả mùa…
10.Ta còn em tiếng hàng ngàyVang âm đường phốTia hồ quang chớp xanhToa xe điện cuối ngày,Người soát véÁo bành tô cũ nátLanh canh! Lanh canh!Tiếng chuông reo hay lời kêu khổ?Bó gạo, mớ rauMẹ về buổi chợLanh canh! Lanh canh!Lá bánh, củ khoaiĐàn con trên bến đợiCuối ngày
11.Em ơi! Hà Nội – phốTa còn em con đê lộng gióDòng sông chảy mang theo hình phốCô gái dựa lưng bên gốc me già,Ngọn đèn đường lặng thinhSoi bờ đáTa còn em một con tàuGiã biệt bến sôngMảnh trăng vỡTiễn người bỏ xứDãy phố buồnNghìn năm mắt nhớ…
12.Ta còn em ráng đỏ chiều hôm,Đôi chim khuyên gọi nhau trong bụi cỏĐôi guốc bỏ quên bên ghế đáGã đầu trần đi ngược trời mưaTa còn em con đường tên cũCổ Ngư,Cành phượng vĩ là đàChiều phai nắng,Bông hoa muộn in hình ngọn lửaTa còn em chiếc lá rụngKhởi đầu nguồn gióLao xao con sóng biếcGió Tây Hồ.Hoàng hôn xa đến tự bao giờ?Những bước chân tìm nhau vội vộiCuộc tình hờ bỗng chốc nghiêm trang
13.Ta còn em ngọn gió Nghi TàmThoáng mùi sen nở muộnGió Nhật TânGợiMùa hoa năm ấyCánh đào phai…
14.Ta còn em cơn mưa ràoĐi nhanh qua phốChiếc lá bàng đầu tiên nhuộm đỏCô gái băng qua đườngChợt hồng đôi máCơn mưa nào đi nhanh qua phốMột chút xanh hơn,Trời Hà Nội hôm quaTa còn em cô hàng hoaGánh mùa thu qua cổng chợNhững chùm hoa tímNgát mùa thu
15.Em ơi! Hà Nội – phốTa còn em một Hàng Đào,Không bán đàoMột Hàng Bạc,Không còn thợ bạcĐường Trường ThiKhông chõng, không lềuKhông ông nghè bái tổ vinh quyTa còn em tiếng gọi trong đêm,Người đi xa trở vềCăn nhà không biển sốNgày đi mỏi mòn nỗi nhớNgày về phố cũ quên tên
16.Ta còn em chiếc xe hoaQua hàng liễu rũ,Điệp vàng rực rỡCánh tay trần trên gác cao khép cửaNhững gót son dập dìu đại lộBờ môi ai đậm đỏ bích đàoTa còn em tà áo nhung huyết dụĐất nghìn năm còn mãi dáng kiêu sa,Phường cũ lưu danh người đẹp lụaNgõ phố nào in dấu hài hoa?
17.Ta còn em đường lượn mái congNgôi chùa cổNăm tháng buồn xô lệch ngói âm dươngAi đó ngồi bên gốc đạiChợt quên ai kia bên đường đứng đợiCuộc đời, có lẽ nàoLà một thoángBâng quơ…Ta còn em những cuộc tìnhNhư một bài thơNhững nỗi đau gặm mòn phận sốNhật ký sang trangGhi thêm nỗi khổ
18.Ta còn em đống kim ngânĐổ đầy Hàng MãNgựa, xe, võng, lọng,Những hình nhân nuối tiếc vàng sonKhi phố phường là miền loạn gióLàm sao tìm được mớ tro than?
19.Ta còn em nóc phố lô xô,Màu ngói cũNgôi nhà còn tiếng khóc oa oaCon đường đá lát bao niên kỷ?Qua sông nhớ mẹ tuổi già
20.Em ơi! Hà Nội – phốTa còn em mảnh đại bácGhim trên thành cũMột thời thịnh,Một thời suy,Hưng vong lẽ thườngNgười qua đó,Hững hờ bài học sửTa còn em dãy bia đáNhân hình hội tụRêu phong gìn giữ nét tài hoaLy rượu đầy xin rót cúng chaNghìn lạy cúi đầu thương đất tổBến nước nào đã neo thuyền ngự?Đám mây nào in bóng rồng bay?
21.Ta còn em tháng chạp,Những hàng cây óng ả sợi hồngTháng chạpTrên giường trải chiếu hoaTháng chạp,Mùi hương dài theo phốMột tháng chạpMẹNửa đêm thứcHóa vàng
22.Em ơi! Hà Nội – phốTa còn em năm cửa ô –Năm cửa gióCơn bão thường niên qua đó –Ba mươi sáu phố,Bao nhiêu mảnh vỡ?Ta còn em một màu xanh thời gian.Một màu xám hư vô,Chợt nhòe,Chợt hiện.Chợt lung linh ngọn nến,Chợt mong manh một dáng,Một hình,Nhợt nhạt vàng son,Đậm đầy cay đắng
23.Ta còn em những ngõ cụt bất ngờ,Ô cửa ngẩn ngơNgôi nhà không người ởKhung trời của nỗi buồnVô cớNgười nghệ sĩ lang thangHoàiTrên phốBỗng thấy mình không nhớ nổi con đườngTha hương ngay trước cổng nhà mẹ cha
24.Ta còn em những giọt sươngNhòe nhòe bóng điệnMặt nước Hồ GươmMột đêm trở lạnhTháp Rùa ngả bóng lung linhCánh nhạn chao nghiêng chiều cuốiNgười ra đi mang theo buốt giáÁo choàng không ấm thân gầyCầm bằng như cánh chim bay
25.Em ơi! Hà Nội – phố!Ta còn em cây bàngMồ côi mùa đôngTa còn em nóc phốMồ côi mùa đôngTa còn em mảnh trăngMồ côi mùa đông…
12/1972
Những đám mây bay điTôi với người ở lạiCuốc kêu ngoài bến sôngCuốc kêu vì bẫy hiểmBèo leo nheo nước lênTôi âm thầm gọi tênBàn ghế và quần áo cũTuổi trẻ đột ngột vềNgơ ngác nhìn tôiNhững cánh diều để chỏmVui hơn điều đáng vuiBánh đa phồng giữa chợChe bớt một phần buồn
Tôi ngồi gọi tên những quân bài tam cúcXe pháo mã những ngả đường xa lắcCòn lại thôi hồi tiếng cuốc kêu.Cuốc kêu từ ngày chưa ai đặt tên cho cuốcCha tôi nhào đất đắp đườngÔng táo bằng đấtChiếc chén bằng đấtNhững người uống rượu lần lượt bỏ điCha tôi cầm chiếc chén lênNhư cầm một phần đời mìnhĐã khô ra thành đấtCuốc kêu ngoài bãi xaCuốc kêu từ ngày cây tre chưa đủ lá đan sàngTrên đất ướt có người đến ởHọ bắt đầu như một chiếc rễ nâuHọ làm ra mọi thứ để nuôi nhauMong con cái có ngày mở mặtTrời tối thì cậy ngọn đènNgọn đèn bấc thắp bằng đầu lạNgọn đèn bấc gió nhiều phen cướp mấtCuốc kêu ngoài bến xa!Cuốc kêu từ ngày em lạy mẹ lạy chaĐi theo một sợi tơ hồngVề với anh thành vợ thành chồngTình yêu nhiều đứt nốiTa xin rừng một chiếc giường conXin đất một chiếc ấm nhỏMột đời người mà chiến chinh nhiều quáEm níu giường níu chiếu đợi anhEm trát những người con trai đẹpĐợi anhChỉ mong anh vềÁo rách cũng thơmChiếc chạn nhỏ với vài đôi đũa mộcAnh cứ tưởng sau chiến tranh thì toàn là hạnh phúcChúng ta đã từng vò võ đợi nhauNhưng không phải em ơi, cuốc kêu không phải thế
*
Trưa nay có điều gì mà cuốc kêu như xéTôi mất hai người anhCả hai đều rất trẻSáng nay lại có người hàng xóm chạy sangMỗi lần sau đám tangLòng ai cũng héoDạ ai cũng sầuTôi cứ tưởng không ai còn xấu nữaTôi cứ tưởng tốt với nhau bao nhiêu cũng còn chưa đủNhưng không phải, trời ơi, cuốc kêu không phải thế.Giếng nước than lắm kẻ chao chânKhu vườn than: có những con sên ngấp nghé lên trờiQua mùa hoa thì bướm cũng bay điTôi ngồi buồn như lá sen ráchCuốc kêu gì mà khắc khoải trưa nayTôi ngồi buồn tôi đếm ngón tayCó mười ngón tay đếm đi đếm lạiĐếm đi đếm lại trời ngả sang chiều.Chúng ta bị cái chết gạt về một phíaBị hư danh gạt về một phíaPhải vượt mấy trùng khơi mới bắt gặp nụ cười.Vừa bắt gặp nụ cườiThì lại nghe tiếng cuốc.
7-1989
Đưa người ta không đưa qua sông Sao có tiếng sóng ở trong lòng ? Bóng chiều không thắm không vàng vọt Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong ? Đưa người ta chỉ đưa người ấy Một giã gia đình, một dửng dưng. Ly khách ! Ly khách ! Con đường nhỏ Chí lớn không về, bàn tay không Thì không bao giờ nói trở lại Ba năm mẹ già cũng đừng mong. Ta biết ngươi buồn chiều hôm trước Bây giờ mùa hạ, sen nở nốt Một chị, hai chị đều như sen Khuyên nốt em trai giòng lệ sót Ta biết ngươi buồn sáng hôm nay Trời chưa là thu tươi lắm thay Em nhỏ ngây thơ đôi mắt biếc Gói tròn thương tiếc chiếc khăn tay ... Người đi ? Ừ nhỉ, người đi thật Mẹ thà coi như chiếc lá bay Chị thà coi như là hạt bụi Em thà coi như hơi rượu cay
Hàn Mặc Tử
Trăng nằm sóng soải trên cành liễu Ðợi gió ðông về ðể lả lơi Hoa lá ngây tình không muốn ðộng Lòng em hồi hộp, chị Hằng ơi. Trong khóm vi vu rào rạt mãi Tiếng lòng ai nói? Sao im ði? Ô kìa, bóng nguyệt trần truồng tắm Lộ cái khuôn vàng dưới ðáy khe. Vô tình ðể gió hôn lên má Bẽn lẽn làm sao lúc nửa ðêm Em sợ lang quân em biết ðược Nghi ngờ tới cái tiết trinh em .
Ngọn bút thần khai phước lộc nhà Sáng như gươm báu, lạnh như ma Mực lùa khí vị vô hồn chữ, Văn bút hào quang ở miệng ta . Giấy trắng tinh khôi, tuôn huyết mạch, Lời vàng nguyên vẹn trổ tài hoa . Ấm hơn tiếng nhạc reo trong ý, Thơ đợi xuân về phát tiết ra .
Thơ Say ( Vũ Hoàng Chương )Thuyền nhỏ sông lam yểu điệu về Cỏ chen màu liễu biếc chân đê Tình Xuân ai chở đầy khoang ấy Hương sắc thanh bình ngập lối quê. Nắng nhẹ mây hờ sương hơi hơi Sương thưa nắng mỏng nhạc khoan lời Dây đàn chầm chậm hôn lên phím Muôn vạn cung Hồ lả lướt rơi .
Thơ Say ( Vũ Hoàng Chương )
Thuyền nhỏ sông lam yểu điệu về Cỏ chen màu liễu biếc chân đê Tình Xuân ai chở đầy khoang ấy Hương sắc thanh bình ngập lối quê.
Nắng nhẹ mây hờ sương hơi hơi Sương thưa nắng mỏng nhạc khoan lời Dây đàn chầm chậm hôn lên phím Muôn vạn cung Hồ lả lướt rơi .