-
Có lần tui tới nhà bác Trâu, thấy bác kéo cưa còn đẹp hơn cái bà trong hình. Hoa hậu hay hoa chúa là đại diện cho nguời đẹp của một nước chỉ trong vài chục năm và mang tính các nhân của từng người. Còn cây đàn là
-
Hí hí .... Đàn trang hỏng có con nhạn nào ráo, đàn tranh việt nam theo sì tai cổ cầm thì phải... khặc khặc.. cuời muốn rụng rốn
-
music_heal_mysoul: Nghỉ đi anh! Em qua hốt hết đống nhạc cụ và bí kíp chân truyền. Khứa khứa.... Không chơi được thì anh để dành chụp hình khè người ta chứ.
-
Hí hí.... Tui thấy ông hàng xóm kéo cây cưa đẹp hơn thế này nhiều. Ít ra ổng cũng biết cách cầm cưa. Còn đàn này là đàn gì nhỉ, đàn nhất thì phải, thấy có 1 dây. Tui đã thấy hình cô gái cầm
-
Làm gì mà không biết, nhạc lý hơi bị siêu đó bác.
-
Lâu lâu cũng xem phim kiếm hiệp cho nó đổi không khí tí chứ.
-
Đúng lắm đúng lắm, thật là hậu sinh khả úy. Công lực của lớp hậu sinh ngày nay hơn xưa nhiều. Không những hơn về công lực diễn tấu mà về cả kỷ năng khác như chế tạo hay kiến thức. Nhớ ngày xưa, tui tập sáo Việt Nam. Tuy chưa phải là khá nhưng cũng thổi được
-
Tui cũng có lần thổi sáo chung với nghệ sĩ này và có đi ăn sáng với ông 1 lần. Và bài này cũng được bác Trau nhà ta post rồi. http://damsan.net/forums/thread/9755.aspx
-
Ái chà! tui mở Topic offline này, lão ninja vào đây có được để tử, mà còn là để tử thứ dữ nữa. Nay còn lấy địa bàn CV HVT của tui để dạy học. Ấy chà, nhớ ngày nào gặp hắn lần đầu ở Padme luỡi kép rung hơi chưa vững, mà giờ này
-
Tui thấy, offline lần nào cũng thế, cái hay nhất luôn không được quay lại. Nếu có quay lại cũng không thể nào truyền tải hết được không khí của buổi offline. Vì vậy để có được niềm vui trọn vẹn, chúng ta nên cố gắng đi offline và đã đi thì cố gắng