Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
Dành chỗ cho mọi người cung trút bầu tâm sự , xi pham, xả xì trét, chém gió thoải mái, câu lươn, câu cá, câu...
Nghiêm cấm ném đá, qoăng tạ xích, tàng trữ thuốc nổ
bóc tem luôn, giấu luôn cái phong bì
Hôm nay đi làm bên BaoVietBank ở đường Lê Thái Tổ-Hoàn kiếm, đang đi xe thấy con bé rành xinh ,nó cua xe vào tầng hầm tòa nhà BaoViet mình cụng cua gấp vào tý nữa đâm vào đuôi xe đằng trước
Vào làm mới biết nó là đối tác làm việc với mình, làm việc phát sinh lỗi toàn do nhân viên bên nó ,nó lại cứ đổi máy bên mình lỡm.Cãi nhau một hồi nó cụng chịu thua nhung lại đổi cho bên mình đạo tạo sử dụng cho nó không chu đáo, thôi coi như nhường con gái, mà cụng trưa rồi đói bụng quá.Nó bảo trưa mời mình đi ăn cơm ai dè bên nó tầm gần 2h mới ăn cơm,thế là thôi mình đi ăn trước
Chiều thấy nó với mấy người đi ăn về mặt rầu rầu hỏi ra mới biếth ấy nơi nào cũng hết cơm đi ăn lòng lợn không hỏi trước đến lúc thanh toán hết 1 tr. Hô Hô cho đáng đời ,nhưng thấy nó buồn buồn cụng tội, bao bực tức hồi sáng tiêu tan hết.Chả biết nói gì với nó đành nói: thôi rút kinh nghiệm lần sau mà tránh quán đó ra
traudat:@thanhcntt: có tiếng sét nào chưa bạn ơi , có cơ hội là tranh thủ nhe, không là tiếc nuối đó. Mình nhớ câu truyện về anh chàng người nước ngòai chỉ gặp 1 cô gái ngòai bến xe 1 lần mà tìm kiếm cô đó nửa năm
Mình không có ý tán tỉnh gì cả. Chỉ là thích ngắm người đẹp như ngắm 1 bông hoa vậy thôi.Thằng con trai nào thấy người đẹp mà không nhìn chứ
QUÁC QUÁCCC...CCC ! ! ! ! ! !
Có quán ăn XÌPAM.NET ở đây rồi mà : http://damsan.net/forums/thread/9853.aspx
Vừa trải qua một quãng thời gian thật sự khó khăn, nhiều lúc thấy áp lực quá.Áp lực cuộc sống, gia đình, công việc làm mình gần như không chịu nổi.
Cuộc sống: đợt nóng vứa rồi,đêm nào chỗ mình ở cũng bị cắt điện,có hôm cắt cả ngày cả đêm.Cắt điện còn chịu được, nhưng mấy ngày sau cắt luôn cả nước, cái này thì thật là chịu không nổi.
Gia đình: bố mình bị tai biến, tái phát vết thương chiến tranh( vết thương nằm ở trên đầu) phải đưa ra Hà Nội cấp cứu. Số tiền dành dụm được sau 1 năm đi làm vậy là đưa hết cho mẹ để lo cho bố. Bác sĩ nói do vết thương của bố mình quá nặng nên không dám chắc trước được điều gì. Vậy là bố mẹ cứ giục mình lấy vợ
Công việc: Dạo này công ty có thêm nhiều dự án, các dự án đang đi vào triển khai. Mình thường xuyên phải đi công tác, mà toàn phải đi công tác vào các vùng xâu, vùng xa, cửa khẩu. Phát triển mạng lưới ATM đến cả các bản người dân tộc. Có hôm giữa cánh đồng nắng như đổ lửa ở Lào Cai phải đào đất kéo dây điện, kéo dây mạng vào đến khu công nghiệp lại phải đục nền xi măng.Cả đội dự án ở chi nhánh với bên bưu điện hùng hục làm qua cả trưa(tranh thủ làm sợ mất điện), đến lúc cài đặt và cấu hình cho máy ATM thì mất điện thế là đành chịu, nửa đêm mưa như trút nước, mưa to quá, mọi người phải chạy ra kéo bạt che thiết bị, không có điện trời lại tối đen, đến gần sáng khi trở về khu công nghiệp ai cũng bê bết bùn từ đầu đến chân. Sáng hôm sau thì cũng triển khai song. Xin lỗi chi nhánh không tham gia đuọc tiệc mừng vì bố đang nằm cấp cứu ở bênh viện, mình lập tức quay về Hà Nội thì được biết mẹ mình chăm bố mấy đêm cụng đổ bệnh, may mà bị nhẹ. Xin công ty nghỉ thay mẹ chăm bố được 1 ngày thì hôm sau lại nhân quyết đinh đi triển khai tiếp...
†hằng ßờm
saomuc:các anh nói thật khó hiểu, thông với tắc là sao nhỉ ;))
nhìn cái nick của hắn kìa, thanh CNTT ( công nghệ thông tắc).
@ Thanh thông tắc: hehe lửa thử vàng mà, ông là vàng mấy con chín thì giờ phải thử coi sao thôi. cuộc đời ai cũng thế, cũng có lúc gặp nhiều điều khó khăn, rồi nó cũng sẽ qua đi. nhưng qua đi thế nào thì do ở mình và cách giải quyết và cách vượt qua của mình. câu nào cũng có chữ mình nên chủ yếu là ở mình hehe. tôi cũng đã ở trong cảnh khó khăn này rồi, nên tôi nghĩ tôi hiểu rõ điều này, xin chia sẻ với ông. tôi có động viên hay không thì cũng chả giúp được gì, chủ yếu là ở ông mà, nên thôi khỏi động viên, kệ ông hehe. cố mà lấy vợ cho nhanh rồi tha hồ mà ngửi với ngắm đi hihi. lấy vợ tên Hoa ấy nhé.
mấy hôm mất điện, ai cụng ra sân ngồi hóng mát. Bà chủ nhà (hơn 80 tuổi) tự dưng bảo mình :"mọi dạo tao thấy mày có thổi sáo, thổi đi cho vui".
Híc dạo trước mình thổi toàn bị bà này nạt "đừng làm ồn,để mọi người nghỉ ngơi, nhà toàn người già với trẻ con"
Lâu nay không thổi sáo, có 2 cây thì cho mấy thằng sinh viên 1 cây mất rồi, còn 1 cây lỡm bị nứt bọn nó không thèm lấy. Tìm mãi mới thấy
Lấy cây sáo ra thổi mấy bài,cả khu trọ xung quanh ai cụng ra nghe.Mình thổi vốn không hay+ thêm cây sao bị nứt thổi rè rè thế mà mọi người lại khen hay, thổi song thấy nhẹ nhõm hẳn, tự dưng thấy vui vui, hết cả bực mình vì mât điện.
Dạo này bận quá không tập sáo được,nhưng sắp tới mình sẽ tập sáo trở lại.Híc phải kiếm cây sáo mới được. anhoi thi nhất quyết không chịu bán sáo cho mình rồi( ko hiểu tại sao).Damsan ngoài bắc có ai làm sao trúc không nhỉ
Trước mình nhớ trong nam có chú Bôn tặng sáo cho thành viên, không biết chú ấy có tặng nựa không,mình cụng đã từng gửi mail cho chú ấy rồi nhưng chắc là không có duyên