Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
tự nhiên thấy topic này chợt nhớ mình đã làng quên tập thơ mỏng xíu mà một thời minh trân trọng...
mở ra xem thì thấy nó cũ quá rồi...
lâu...lâu quá rồi mình mải chìm đắm trong cuộc sống ko có thơ văn... buồn.., buồn lắm... tôi đã lớn lên trong mơ mộng về một xã hội đẹp đẽ.. về 1 cuộc sống sinh viên như tiên.. 1 tình yêu huyền thoại...
để rồi sao chứ??
mơ mộng càng nhiều thất vọng càng vô biên... tôi tưởng rằng mình đã phát điên khi bị cô giáo trù... hay shok nặng khi thấy mình chăm chỉ mà không = điểm đứa chép...
tôi cười nhiều.. ai cũng bảo tôi vui tính... nhưng ai biết được những lần tôi khóc còn nhiều hơn thế nữa...
tôi đã hiểu.. hiểu về cuộc sống này... ko nhiều nhưng đủ để tôi biết được sau này mình phải sống như thế nào... chính vì thế mà tôi quyết định thôi mộng mơ.. thôi văn thơ..( thỉnh thoảng hâm hâm vẫn hứng)
tự dung hôm nay tôi lại nhớ.. nhớ cái cảm giác lần đầu tiên mình được đăng báo... tim đập rộn ràng như muốn khoe với tất cả mọi người... rồi những ngày lĩnh tiền nhuận bút bạn bè đi ăn kem.. ổi .. cóc....
thế là: chẳng phải văn chương đã giúp mình hái ra tiền đó sao? nhưng ko hiểu vì sao mình đã bỏ nó.. bỏ những quyển báo.. lãng quên tập thơ với bao kí ức tuổi học trò... vì cái gì cơ chứ...???
bán sáo trúc, sáo nứa, tiêu trúc... liên hệ 01676244007 or yahoo vuthinhbn_91
vuthinhbn91:tự nhiên thấy topic này chợt nhớ mình đã làng quên tập thơ mỏng xíu mà một thời minh trân trọng...mở ra xem thì thấy nó cũ quá rồi... lâu...lâu quá rồi mình mải chìm đắm trong cuộc sống ko có thơ văn... buồn.., buồn lắm... tôi đã lớn lên trong mơ mộng về một xã hội đẹp đẽ.. về 1 cuộc sống sinh viên như tiên.. 1 tình yêu huyền thoại...để rồi sao chứ??mơ mộng càng nhiều thất vọng càng vô biên... tôi tưởng rằng mình đã phát điên khi bị cô giáo trù... hay shok nặng khi thấy mình chăm chỉ mà không = điểm đứa chép...tôi cười nhiều.. ai cũng bảo tôi vui tính... nhưng ai biết được những lần tôi khóc còn nhiều hơn thế nữa...tôi đã hiểu.. hiểu về cuộc sống này... ko nhiều nhưng đủ để tôi biết được sau này mình phải sống như thế nào... chính vì thế mà tôi quyết định thôi mộng mơ.. thôi văn thơ..( thỉnh thoảng hâm hâm vẫn hứng) tự dung hôm nay tôi lại nhớ.. nhớ cái cảm giác lần đầu tiên mình được đăng báo... tim đập rộn ràng như muốn khoe với tất cả mọi người... rồi những ngày lĩnh tiền nhuận bút bạn bè đi ăn kem.. ổi .. cóc....thế là: chẳng phải văn chương đã giúp mình hái ra tiền đó sao? nhưng ko hiểu vì sao mình đã bỏ nó.. bỏ những quyển báo.. lãng quên tập thơ với bao kí ức tuổi học trò... vì cái gì cơ chứ...???
CỎ HOA CẦN GẶP
Đỗ Trung Quân
Ta xanh xao - nhưng hãy rất con ngườiTa phẫn nộ - nhưng chớ thành trái độcAi vấp ngã ven đường, không một giọt lệ rơi
rất ý nghĩa.. cảm ơn cậu nhé!
Chiều bất chợt... oa! Oa!... Còi cứu thương giữa phố
Chợt chạnh lòng...
Nghĩ đến mẹ, đến cha
Đến anh chị em…
Đứt mấy khúc ruột rà.
Còi inh ỏi giữa phố phường lặng ngắt.
phudinh.nguyen 02.9.2010
lâu lâu lục lại anh em nhà ta xuất khẩu thành thơ
toàn thơ hay!
dạo này em đi làm nghề đào tạo quỷ sứ nên hổng có nổi một xíu tâm trạng nào là thơ đc
hix
Mấy bài thơ này là những gì tôi còn giữ lại về một người con gái. Hnay vao mục này đọc thấy lòng dạt dào quá. Tuy ko gặp nhau khá lâu rồi mà tình cảm vẫn dành trọn cho cô ấy. Vẫn nồng nàn, vẫn thiết tha, chút nhớ nhung xem lẫn giận hờn.
Có lẽ chính vì chia tay cô ấy nên diễn đàn DamSan này thêm một người aotuong. Âu cũng là duyên số và số phận.
To: aotuong.
Mấy bài trên là do bác sáng tác cả à?
Không phải! Chỉ là những bài thơ kỉ niệm về mối tình của mình thôi. Hehe, hôm đó buồn quá nên post lên chơi.
Thật ko vậy bác? Em đọc mấy bài của bác mà em thấy ngứa nghề quá, ứng khẩu làm liền nè:
Thất tình thì viết thơ, viết nhạc,
Gặp tình lại "chơi nhạc", "ngâm thơ".
Hết tình thì quay lưng ngoảnh mặt,
Cớ là tình cũ vẫn chưa phai.
Xin lỗi nhé, đờn ông - bọn đốn mạt,
Đừng bày trò mồm mép với nhân gian.
Hãy làm sao, để thành người quân tử,
Dẫu chông gai, thiếp vẫn nguyện theo chàng.
TinhTinh, 6h:03 17/09/2010
P/S:em viết theo ý nghĩ của 1 người con gái mà em chỉ "gặp" qua lời kể.
Hãy chung sức bảo vệ chủ quyền lãnh thổ Việt Nam.