Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
Bamboo-flute: phudinh.nguyen:Biết rằng bác chỉ ngẫu hứng làm một bài tự do cho vui, nhưng mà cũng hãy cố... cho có vần, có điệu tí nha bác! Bác cố lên! Em ủng hộ bác. phudinh,nguyen
phudinh.nguyen:Biết rằng bác chỉ ngẫu hứng làm một bài tự do cho vui, nhưng mà cũng hãy cố... cho có vần, có điệu tí nha bác! Bác cố lên! Em ủng hộ bác. phudinh,nguyen
phudinh,nguyen
Bác có biết ngắt nhịp trong khi đọc không? Nếu thật sự Bác không biết thì bảo chị KIMLAMTK hoặc bác DONGTAHOANGDUOCSU chỉ cho. ( Buồn ghê luôn cơ!)
Có những bài thơ ra đời chỉ trong tích tắc nhưng đã trở nên bất hủ. Tuy nhiên, cũng có những bài thơ đã thai nghén gần suốt cả chục năm mà vẫn chỉ "còn nguyên trong tư tưởng". Có những bài tuy đã thi xuất vài năm, nhưng mổi khi đọc lại, tác giả vẫn chưa hài lòng, vẫn phải chỉnh sửa, tỉa, cắt, gọt giũa như trường hợp Tràng Giang của Cù Huy Cận. Chừng nào hiểu được như thế, bác mới thấy em có lý.
Thân chào đoàn kết!
Bamboo-flute: phudinh.nguyen: TẮC ĐƯỜNG. Xe chật ních muốn tiến nhanh cũng khó Nhưng hãy bước lên, ngắm kỹ đích cuối cùng Dẫu khó khăn CÓ bủa vây muôn trùng Vẫn chẳng thể làm lòng ta nản chí Dù một bước, nửa bước vẫn cố nhích Gắng len lên (dù biết chẳng thấm gì ) Nhưng nếu cứ đứng yên một chỗ, thì: Suốt cả ngày chẳng thoát nổi cảnh tắc đâu ! Đetuvodanh => Khó sửa quá bác ơi! Em chịu. Biết rằng bác chỉ ngẫu hứng làm một bài tự do cho vui, nhưng mà cũng hãy cố... cho có vần, có điệu tí nha bác! Bác cố lên! Em ủng hộ bác. phudinh,nguyenỦa đâu có ai nhờ sửa đâu mà bảo khó nà ??? Muốn sửa bài này thì sửa thể , vẫn giữ nguyên ý , nguyên từ ngữ , chỉ sửa thể thơ thôi . Nhưng gia chủ không bảo sửa thì đừng có sửa :D
phudinh.nguyen: TẮC ĐƯỜNG. Xe chật ních muốn tiến nhanh cũng khó Nhưng hãy bước lên, ngắm kỹ đích cuối cùng Dẫu khó khăn CÓ bủa vây muôn trùng Vẫn chẳng thể làm lòng ta nản chí Dù một bước, nửa bước vẫn cố nhích Gắng len lên (dù biết chẳng thấm gì ) Nhưng nếu cứ đứng yên một chỗ, thì: Suốt cả ngày chẳng thoát nổi cảnh tắc đâu ! Đetuvodanh => Khó sửa quá bác ơi! Em chịu. Biết rằng bác chỉ ngẫu hứng làm một bài tự do cho vui, nhưng mà cũng hãy cố... cho có vần, có điệu tí nha bác! Bác cố lên! Em ủng hộ bác. phudinh,nguyen
TẮC ĐƯỜNG.
Xe chật ních muốn tiến nhanh cũng khó
Nhưng hãy bước lên, ngắm kỹ đích cuối cùng
Dẫu khó khăn CÓ bủa vây muôn trùng
Vẫn chẳng thể làm lòng ta nản chí
Dù một bước, nửa bước vẫn cố nhích
Gắng len lên (dù biết chẳng thấm gì )
Nhưng nếu cứ đứng yên một chỗ, thì:
Suốt cả ngày chẳng thoát nổi cảnh tắc đâu !
Đetuvodanh
=> Khó sửa quá bác ơi! Em chịu. Biết rằng bác chỉ ngẫu hứng làm một bài tự do cho vui, nhưng mà cũng hãy cố... cho có vần, có điệu tí nha bác! Bác cố lên! Em ủng hộ bác.
Ủa đâu có ai nhờ sửa đâu mà bảo khó nà ??? Muốn sửa bài này thì sửa thể , vẫn giữ nguyên ý , nguyên từ ngữ , chỉ sửa thể thơ thôi . Nhưng gia chủ không bảo sửa thì đừng có sửa :D
yểu điệu thục nữ: phudinh.nguyen: 1/Ai bảo với bác là ko? Nhỡ người ta trao đổi với em qua SMS làm sao bác biết được. 2/Diễn đàn thành lập nhằm mục địch để mọi người trao đổi kinh nghiệm, học hỏi lẫn nhau mà! Đúng vậy ko ta??? 3/Bác ko thấy "hình như" Đetuvodanh cảm ơn em đó sao?1. nói chữ "Nhỡ" thì có nghĩa kg chắc chắn diễn ra sự việc, vậy có thiệt là detuvodanh nhờ không há? mờ nếu có sms thì là chuyện 2 người, người khác kg bik nên lên tiếng nhắc thì cũng không có gì lạ.2. miễn bàn3. he he, lời "cảm ơn" đó có thể là lời nói lịch sự cho việc đã bỏ công ngồi đọc bài chứ chắc gì đã cảm ơn vì "nhỡ" sửa bài người khác khi người khác kg "nhỡ" nhờ vả he he
phudinh.nguyen: 1/Ai bảo với bác là ko? Nhỡ người ta trao đổi với em qua SMS làm sao bác biết được. 2/Diễn đàn thành lập nhằm mục địch để mọi người trao đổi kinh nghiệm, học hỏi lẫn nhau mà! Đúng vậy ko ta??? 3/Bác ko thấy "hình như" Đetuvodanh cảm ơn em đó sao?
1/Ai bảo với bác là ko? Nhỡ người ta trao đổi với em qua SMS làm sao bác biết được.
2/Diễn đàn thành lập nhằm mục địch để mọi người trao đổi kinh nghiệm, học hỏi lẫn nhau mà! Đúng vậy ko ta???
3/Bác ko thấy "hình như" Đetuvodanh cảm ơn em đó sao?
1. nói chữ "Nhỡ" thì có nghĩa kg chắc chắn diễn ra sự việc, vậy có thiệt là detuvodanh nhờ không há? mờ nếu có sms thì là chuyện 2 người, người khác kg bik nên lên tiếng nhắc thì cũng không có gì lạ.
2. miễn bàn
3. he he, lời "cảm ơn" đó có thể là lời nói lịch sự cho việc đã bỏ công ngồi đọc bài chứ chắc gì đã cảm ơn vì "nhỡ" sửa bài người khác khi người khác kg "nhỡ" nhờ vả he he
tui giống mấy bạn này ở chổ là: NGỒI KHÔNG RÃNH -> THỌC GẬY BÁNH XE -> GÂY MẤT ĐOÀN KẾT NỘI BỘ. XIN THỨ LỖI VÌ EMĐÃ NÓI THẲNG!
phudinh.nguyen: Bác có biết ngắt nhịp trong khi đọc không? Nếu thật sự Bác không biết thì bảo chị KIMLAMTK hoặc bác DONGTAHOANGDUOCSU chỉ cho. ( Buồn ghê luôn cơ!)
Vậy xin anh phudinh.nguyen chỉ ra cho em coi chỗ nào cần ngắt nhịp , chỗ nào là vần với nhau , và nhân tiện thì chỉ ra giùm em thể thơ này thuộc thể nào ! ( Nếu là thơ tự do thì cho em xin lỗi anh vì mấy lời trên ( vì tự do thì cứ thoải mái viết , khỏi bàn ))
Đào Hoa Ảnh Lạc Mai Thần Kiếm Bích Hải Triều Sinh Táng Ngọc Tiêu
mình là thành viên mới vào diễn đàn, thấy anh em damsan làm thơ hay quá nên cũng muốn gửi một bài thơ mà minh đã làm lên để nhờ anh em chỉ bảo sửa giúp.
Anh yêu em không hiểu bởi tại sao?
Một làn gió đưa em vào nỗi nhớ
Từ buổi đó sau lần đầu gặp gỡ
Anh âm thầm mang thương nhớ gửi vào em
Bài thơ này em chưa đặt tên (không biết đặt là "Bâng khuâng" có được không nhỉ?)
Thêm một bài nữa nào
TẶNG EM CÔ GÁI XỨ DỪA
Quê em rợp những rừng dừa
Tàn xanh bóng mát đu đưa sớm chiều
Thân gầy guộc, dáng xiêu xiêu
Mà luôn ấp ủ tình yêu mặn mà
Dừa ơi! Em nhớ thiết tha
Những ngày sống giữa ngôi nhà tuổi thơ
Nghiêng nghiêng dừa đứng bên bờ
Rì rào trong gió đợi chờ bạn thân
Ru em giấc ngủ bao lần
Đưa em vào coi thiên thần mộng mơ
Hòa cùng tiếng mẹ ầu ơ
Tâm hồn bé bỏng ngẩn ngơ từng ngày
Thời gian lắm đổi, nhiều thay
Em đi xa mãi nơi này còn đâu
Chênh vênh vẫn mấy nhịp cầu
Dòng kênh soi bóng dạ sầu nhớ ai
Trăng tròn, lại khuyết, rồi phai
Mà em lỗi hẹn: "ngày mai lại về"
Cuộc đời còn lắm bộn bề
Còn chăng em hỡi câu thề năm nao
Lòng em còn biết xuyến xao
Còn rung động những vì sao trên trời
Còn nghe được tiếng à ơi
Còn rung tâm khảm những lời sắt son
Dù cho sông cạn, đá mòn
Hàng dừa trước ngõ vẫn còn đợi em
Đừng chê những chốn bùn đen
Đừng cười bao kẻ lấm lem bụi đường
Chân thành gửi gắm người thương
Trĩu tình, nặng nghĩa quê hương đong đầy
Một ngày còn đứng nơi đây
Vẫn còn đứng ngắm trời mây hiền hòa
Còn trông kẻ tới, người qua
Còn chăm kết trái, đơm hoa ngọt bùi
Chắt chiu tình cảm buồn vui
Gửi theo làn gió thơm mùi chân quê
Đến em còn lắm say mê
Để em lại chợt nhớ về cõi xưa
Đất nghèo hiu hắt nắng trưa
Chiều về ảm đạm tuôn mưa dầm dề
Mà hồn rộng mở bốn bề
Cưu mang con dại đang lê bước thầm
Tuôn dòng nước mắt lặng câm
Cung đàn buông khúc nhạc trầm lẻ loi
Lòng dừa sáng tựa trăng soi
Cho em lại tới, lại đòi lời ru
Dù cho cách trở thì dù
Cho là xuân, hạ, đông, thu vẫn chờ
Sẽ còn đợi đến bao giờ
Người em gái nhỏ ngây thơ tìm về
Để xua tan nỗi tái tê
Dừa đâu em đấy cận kề bên nhau./.
talaconma:tui giống mấy bạn này ở chổ là: NGỒI KHÔNG RÃNH -> THỌC GẬY BÁNH XE -> GÂY MẤT ĐOÀN KẾT NỘI BỘ. XIN THỨ LỖI VÌ EMĐÃ NÓI THẲNG!
còn thiếu nữa:
GẮP LỬA BỎ TAY NGƯỜI
ĂN CHÁO ĐÁ BÁT
nói thế đâu hẳn mất đòan kết nội bộ đâu ta he he
Bac' tiengdanbensuoi viết được đấy , bài trước ngang tàng khẩu khí giang hồ , bài này trữ tình tha thiết .:)
cho em hỏi, hình như bác tdbs đã lâu lắm chưa vê quê thì phải??
Cả 2 bài của bác đề có hình ảnh 'cô em' nghe sao giống quê hương quá
detuvodanh:cho em hỏi, hình như bác tdbs đã lâu lắm chưa vê quê thì phải??Cả 2 bài của bác đề có hình ảnh 'cô em' nghe sao giống quê hương quá
Đến 22/09 này là vừa tròn 4 năm bác ạ. Mong sẽ có một ngày về thăm lại Sài Gòn nơi lão sinh ra, rồi sẽ ngược ra miền Trung về Hà Tĩnh thăm quê ngoại trước khi đến Hà Nam đất Bắc thăm quê nội cho trọn con đường đời.
Em khóc rồi anh có biết hay không
Chỉ lặng lẽ với những lời trống rỗng
"Tại sao?" - em tự hỏi rất nhiều lần
Anh quên em đành nỡ có buồn không?
Khi yêu nhau em đâu nhiều ảo tưởng
Chỉ mong mình vui vẻ ở cùng nhau
Để không tiếc khi quay đầu nhìn lại
Thôi đã đành mãi mãi tiếng biệt ly...
otcay:Há há…Hà Tĩnh mình thương, quê nội ngoại ớt ở Hà Tĩnh nè, bác Ngàn phố cũng là đồng hương đồng khói của ớt. Bác ấy ở sông Ngàn phố, còn ớt ở sông Ngàn Sâu. Anh em quê choa cả…ô là lá
Tốt lắm, gặp đồng hương dù bên ngoại cũng là quý rồi, đúng là trái đất tròn thiệt, đi đâu cũng đụng người quen cả. Vào đây, vào đây, lão quý nhất là được gặp đồng hương, bắt tay một cái nào. Post thêm một bài thơ mừng hội ngộ mới được:
BÀI THƠ CHO EM
Anh gặp em giữa dòng đời vô tận
Định mệnh là đây hay chỉ tình cờ
Để rồi lại chia tay vì rất bận
Còn lại trong lòng chỉ những vần thơ.
Cảm ơn em người con gái Hà Nội
Mảnh đất Thăng Long gió lộng nắng vàng
Em dắt anh đi tìm về nguồn cội
Khúc hát ân tình anh mãi ca vang.
Em khiến lòng anh một lần xao động
Như nụ hoa kia run rẩy trên cành
Em đã đến cho đời anh giấc mộng
Với nụ cười, ánh mắt ngập màu xanh.
Trên bờ đá em đã ngồi im lặng
Tóc dài buông ôm rủ lấy vai gầy
Anh ngắm mãi tấm ảnh ngày em tặng
Trên bầu trời lơ lửng những làn mây.
Cô gái Thanh Trì sao xinh kì lạ
Anh dõi nhìn theo xao xuyến tâm hồn
Muốn nghiêm trang mà bồn chồn tấc dạ
Theo bước em về đến tận đầu thôn.
Dẫu muốn biết nhưng lại đành phải chịu
Bởi yêu em nên sợ mắt em buồn
Dù muốn hỏi nhưng ngại em phụng phịu
Sẽ dỗi hờn và tránh mặt em luôn.
Sao lại thế, sao chỉ là tưởng tượng?
Bởi vì ta đang cách trở dặm trường
Niềm khao khát nên anh đành gắng gượng
Chôn chặt đáy lòng hơn một niềm thương.
Em là bến cho thuyền anh neo đậu
Là ngọn hải đăng sáng tỏ đêm dài
Là bướm trắng chập chờn trên hàng dậu
Là nụ hồng thắm đỏ có nhiều gai.
Anh là cánh chim trời đi biền biệt
Là gió lang thang lay động bức rèm
Là lữ khách nhớ thương hoài đất Việt
Ở nơi này đang có bóng hình em.
Anh sẽ nói với em rằng gắng đợi
Ở hai đầu vẫn sáng ánh trăng rằm
Đôi ta đó, một niềm tin vời vợi
Bắc Nam hai miền nhưng chẳng xa xăm.
Em sẽ gói Hồng Hà làm quà tặng
Gửi đến người trai nơi miệt Sài Gòn
Nghe anh nhé, hơi thở đầy tĩnh lặng
Đất Hà Thành cách trở núi cùng non.
Chào em nhé, hẹn ngày mai gặp lại
Bắc nhịp cầu duyên kết chặt đôi mình
Khớp con ngựa, ngựa ô phi nước đại
Đón em về trong nắng ấm bình minh./.