Bạn đang truy cập vào diễn đàn cũ của Đamsan.Net. Diễn đàn này không nhận đăng kí thành viên mới cũng như bài viết mới kể từ ngày 11-02-2012. BQT.
ngày xửa ngày xưa
xưa thật là xưa
xưa rất là xưa
xưa quá trời xưa
xưaaaaaa ơi là xưa, mẹ kể chuyện trong một đêm mưa.
Thời xa xưa thật là xưa, xưa rất là xưa, xưa quá trời xưa, xưaaaaaa ơi là xưa đó, nơi núi non và biển cả chỉ phân cách nhau bởi 1 dải lụa gió. Dải lụa này, thiên hạ thời đó gọi là đường bay chim ó.
hà hà, đã post lên thì xăm mình rồi, có dọa hơn thì wow tui cũng không sợ đâu hé hé
(chỉ sợ bị lee và MHM rượt chạy có cờ)
leehonso:Ặc, ...ặc ặc ặc.....xỉu
Nhớ lên bờ rồi hẳn xỉu nhe . Vì xỉu dưới nước sẽ vô tình gây ô nhiễm môi trường , và sẽ có giai thoại về Xác Chết Trên Đại Dương đó . Wow là người hay viết truyện lắm . Đụng cái nào là hắn viết cái đó đó . Coi chừng đấy
đúng bài luôn, trở về biển không hẹn ngày sủi bọt
ak ak
nói về mỹ nhân ngư Mỹ Nương Leehonso, sau khi bị Trương Tử Di Mhm ruồng rẫy, nàng fẫn uất trầm mình xuống biển tự vẫn.
Sau một hồi vẫy vùng dưới biển sâu, cái chết tưởng như gần kề thì kế họach bất thành vì… nàng biết bơi.
Nàng lóp ngóp bơi đến bờ, coi như vừa thóat chết trở về, nàng bỗng nhiên khôn ra, quyết tìm mụ phụ thủy đã hại đời nàng, sống đực một phen... nhầm, sống mái một phen.
Nhưng phù thủy Qui lão bà bà Sáo Trúc đã tu luyện Quỳ Hoa Bão Biển đã hàng trăm năm. Công lực nàng so với bà ta chỉ như trứng chọi đá, như muối bỏ bể, như cát lẫn sa mạc, như gà hóa cuốc… ủa lộn, như đường bỏ biển.
Nhận thấy tình hình bất lợi, nàng bỏ của chạy lấy người. Vội vã bước lên chuyến tàu về đêm mong tránh khỏi cuộc truy sát của Qui lão bà bà.
Và nơi đó, tơ duyên của nàng nảy nở. Trên chuyến tàu đó, nàng đã gặp được người yêu thương nàng thật sự… Người sẽ không vì ngọai hình của nàng là nam nhân mà ruồng bỏ nàng như Trương Tử Di Mhm…
Chàng ta không ai khác là cháu của Sáo Trúc bà bà, đôi lần học trộm võ công Quỳ Hoa Bão Biển của bà bà mà trở thành nửa… này nửa nọ, bị Phù thủy Sáo Trúc bà bà đuổi đi nên uất hận thề có ngày trả mối nhục. Nhưng chàng ta tiếng tăm lừng lẫy giang hồ từ thuở nhỏ với bản tính can trường khó ai bì kịp, đó là Đệ Nhất Dũng Sĩ Sáo Nhựa.
Số là dạo trước chàng còn ngây thơ nhỏ dại, người ta vô tình thấy chàng ngồi cưa cưa mãi 1 vật, thấy lạ cả đám người vây lại xem mỗi lúc 1 đông. Chàng vốn nhút nhát, đang cưa nửa chừng thì thấy đông người, vội bỏ chạy. Vừa chạy được 1 quãng khá xa, nơi chàng ngồi cưa phát ra 1 tiếng nổ lớn, những người hiếu kì đều thiệt mạng, hóa ra chàng ngồi cưa bom.
Trở lại vấn đề trên chuyến tàu, trong lần đầu tiên, chàng đã fải lòng nàng mỹ nhân ngư Mỹ Nương Leehonso, tiếng sét đánh ngang mày, chàng u u mê mê mà tiến tới gần nàng Lee, vuốt nhẹ mái tóc nàng.
cho nàng ăn
cho nàng uống
Nhất cử nhất động của Sáo Nhựa cưa bom làm đều tỏ thái độ ân cần phục vụ nàng như một bầy tôi trung thành. Từ những hành động đó, đã gắn kết 2 con người với nhau.
Nhận thấy sức quyến rũ của mình, nàng Lee quyết chinh phục Sáo Nhựa hòng mượn tay Đệ Nhất Dũng Sĩ cưa bom rửa mối hận tình với thần sáo Trương Tử Di Mhm.
(muốn biết chuyện sau thế nào, xin đợi tập tếp theo)
hị hị, quên ghi chú trước câu chuyện:
Mọi sự trùng hợp về tên tuổi diễn tiến trong câu chuyện là ngẫu nhiên, không phải cố ý chỉ cố tình. Nếu vô tình trúng ai nấy chịu người viết vô can
ha ha
nguyên nhân câu chuyện này từ đâu ra nhỉ!
có lẽ tai mấy ổng thủi sáo ế wá hihihi
giang hồ đồn:
không có lửa mần răng có khói
và
không vào hang cọp sao bắt được... tại trận
để có những hình ảnh và tình tiết li kì như thế, wow phải lén lút xâm nhập tiếp cận với các nhân vật chính trong truyện, nguy hiểm và khó khăn lắm nhưng vì đamsan wow sẽ cố hết mình để mang lụ đạn về cho bà con thưởng thức.
wow_heron:để có những hình ảnh và tình tiết li kì như thế, wow phải lén lút xâm nhập tiếp cận với các nhân vật chính trong truyện
để có những hình ảnh và tình tiết li kì như thế, wow phải lén lút xâm nhập tiếp cận với các nhân vật chính trong truyện
Hu hu hu, mấy bữa nay em không dám tắm giặt gì hết đó chị Wow ơi, hu hu hu, em sợ bị quay lén rồi chị up lên thì nghẽn mạng internet mất, hix
ặc ặc ặc...
cười mém chết!